Gió lạnh đến thấu xương.
Cách giáo trường không xa, liền nghe tiếng hò hét, đó là các tướng sĩ đang thao luyện.
“Cửu Vương gia đến ~~~~ “
một tiếng ngân nga thông báo, giáo trường đã có người đi ra nghênh đón. Đi đầu trong đó là năm tướng quân, bên cạnh là tiểu tướng trẻ tuổi, vẻ mặt trẻ con. Hai người tướng mạo có chút tương tự.
Là phụ tử sao? Nhược Khả Phi thản nhiên cười, cha con đồng lòng ra trận giết địch, ha ha.
“Mạt tướng tham kiến Vương gia.” Tướng quân cung kính cúi người thi lễ
“Miễn, vệ tướng quân, bắt đầu đi.” Hiên Viên Cô Vân nâng tướng quân dậy.
“Dạ!” Vệ tướng quân xoay người, mời Hiên Viên Cô Vân cùng Khả Phi đi về phía trước, sau đó tiến lên.
Trên đài cao, Hiên Viên Cô Vân ngồi vào chỗ của mình, Nhược Khả Phi đứng ở phía sau Hiên Viên Cô Vân, Diêm Diễm lẳng lặng đứng phía sau Nhược Khả Phi. Vệ tướng quân không khỏi nhìn Diêm Diễm phía sau Nhược Khả Phi. Nhận thấy nội lực người này thâm sâu, hơi thở vững vàng. Cao thủ! Chỉ có cao thủ chân chính mới có thể làm như thế này.
Vệ tướng quân nâng tay ý bảo nổi trống trận lên, tiểu tướng trẻ kia lĩnh lệnh càm lá cờ phối hợp với tiếng trống truyền đạt mệnh lệnh.
“n?” Nhược Khả Phi nhìn tiểu tướng kia vẻ mặt kiên định, không khỏi có thắc mắc.
“Làm sao vậy?” Hiên Viên Cô Vân nghiêng đầu thấp giọng hỏi.
“Tiểu hài tử này là con cuả vệ tướng quân?” Nhược Khả Phi hỏi.
“Ừm.” Hiên Viên Cô Vân gật gật đầu, bỗng giống như bị đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-da-sung-co/1635668/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.