Với tâm tư của Ninh Tịch thì nàng hận không thể lập tức xem xong quyển sách rồi nghi nhớ toàn bộ vào đầu.
Loại cảm giác này tựa như người không được uống nước ba ngày đột nhiên gặp được một con suối trong, chỉ muốn vùi cả người vào để uống.
Chỉ tiếc là chưa xem hết một tờ, Nguyễn thị đã vào thúc giục ba lần, cuối cùng dứt khoát bưng ngọn đèn đi.
Ninh Tịch bất đắc dĩ thở dài, đành phải lên giường ngủ. Đương nhiên trước khi ngủ nàng không quên đặt quyển sách nhỏ vào trong áo, lúc này mới yên tâm ngủ.
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng Ninh Tịch theo thói quen đã rời giường, mặc quần áo rửa mặt xong lại cất quyển sách nấu ăn vào trong rương.
Quyển sách trân quý như thế tát nhiên là muốn giữ lại từ từ nghiên cứu.
Ninh Hữu Phương cũng nhớ thương một đêm, trên đường đi không nhịn được hỏi:’’Tịch nhi, quyển sách nấu ăn kia con xem được bao nhiêu rồi? Bên trong viết những gì?’’
Ninh Tịch đem nội dung nửa trang mà mình đã xem nói lại với Ninh Hữu Phương.
Sau khi nghe được phương pháp xử lí mấy loại hoa quả khô, hai mắt Ninh Hữu Phương lập tức tỏa sáng, cười khen:’’Ngày thường cha xử lí hoa quả khô phần lớn đều là dùng nước, dùng lửa với dùng dầu cha còn chưa thử qua, còn dùng muối và ướp mặn nữa chứ, đều là chút ít biện pháp khó gặp. Đàu bếp đã viết quyển sách này quả nhiên là lợi hại.
Nói rồi thuật lại các biện pháp một lần. So với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-toan-thuc-my/2152332/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.