Đến quá nửa đêm, trong rừng cây bên bờ sông Trường Giang tối đen như mực đến mức không nhìn rõ cả năm ngón tay xuất hiện ánh sáng mờ ảo nhàn nhạt, một đội nhân mã vừa mới hoàn thành chinh chiến nhất tề phi nhanh trên bờ sông giá rét.
Đây là quân đội Đại Thịnh đi đánh lén người Hồ Nô lúc chạng vạng.
Ông trời cũng giúp người.
Trong tiết trời rét đậm sắc trời nguyên bản cũng tối sớm, hết lần này đến lần khác trong đêm nay, ngay cả bóng dáng của ánh trăng cũng không có. Hơn ba mươi dặm của Hô Hà thành bị người Hồ Nô đoạt đi, dưới sự trà trộn và tiếp ứng của nội ứng bên trong, một hồi đánh lén chớp nhoáng, chỉ mất có một ngày, Đại Thịnh đã đoạt lại được nơi trọng trấn hiểm yếm cuối cùng bên bờ sông Trường Giang.
Thế nhưng nhìn thi thể máu chảy đầy dất, phòng ốc đổ sụp mất trật tự, cùng với tường thành đổ nát không thể chịu nổi, trên mặt Thịnh Huy đế không có chút vẻ tươi cười.
Ba ngàn thủ vệ ban đầu của Hô Hà thành nỗ lực chống lại mấy vạn binh mã của người Hồ Nô, cuối cùng ngay cả chiếu tướng thủ thành cùng toàn quân đều bị diệt, chỉ có một phân đội nhỏ giúp đỡ bách tính trốn đi, chạy vào trong thâm sơn. Mà người không trốn đi, cũng không phải bị người Hồ Nô sát hại, hay giống như nô lệ chết khi xây dựng tường thành, chính là tang mệnh trong trận chiến đoạt thành này.
“Bệ hạ.”
Hạ Chiếu tướng Hạ Thủ Quốc đi đến phía sau Thịnh Huy đế. Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/29888/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.