“Ba năm à…”
Ánh mắt Dương Tĩnh có chút thất thần, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười mỉm kỳ quái.
Xem ra vị thần luân hồi quả nhiên không có lừa hắn. Khẩn cầu cùng luân hồi mười thế, miễn cưỡng sửa lại số phận kiếp trước cũng chỉ có thể kéo dài mười năm dương thọ cho hắn. Năm đó hắn ba mươi lăm tuổi thì tráng niên qua đời, hôm nay có thể sống đến bốn mươi lăm tuổi, cũng coi như không tệ. Ở thời đại này, tuổi này tuyệt đối không phải là mất sớm nữa.
“Không được nói cho Thương Hải là ta đã biết.”
Lời này có chút lẩn quẩn. Dương Tĩnh nhìn Tạ Như Thương bình thản dặn dò:
“Thân thể Thương Hải gần đây không tốt, hài tử có dấu hiệu sinh non. Sau này ngươi cứ đúng canh giờ này lại đến châm cứu cho trẫm, Thương Hải hỏi, thì nói là thân thể ta đã khá hơn.”
Tạ Như Thương cảm thấy có chút đau lòng cho tình cảm sâu đậm của hai người này, trịnh trọng nói:
“Bệ hạ yên tâm. Như Thương biết nên làm như thế nào.”
Tiếp đó hắn lại có chút chần chừ, hỏi:
“Bệ hạ, ngài… Sao ngài lại biết được?”
Mọi người vẫn giấu diếm vô cùng cẩn thận mà.
Dương Tĩnh cười nhạt một tiếng:
“Thân thể của chính trẫm, trẫm hiểu rõ nhất. Huống chi gần đây ngươi luôn ngủ lại trong cung, Thái tử vừa nhìn thấy trẫm liền bày ra dáng vẻ miễn cưỡng cười vui, có chuyện gì mà đến mức Thái tử phi có thai cũng không thể khiến hắn vui vẻ được? Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517313/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.