Vào tháng tư, khí trời chuyển ấm, trời xanh mây trắng, nhiều loài hoa trong ngự hoa viên cũng chậm rãi nở tỏa hương thơm ngát.
Tiêu Thương Hải đã mang thai được bảy tháng, bụng cực kỳ lớn, nhìn qua giống như đã đủ tháng, hai tay phải đỡ lấy bụng mới có thể đi lại.
Dương Tĩnh nhìn bụng y qua một ngày một đêm lại khác đi, không khỏi nhìn thấy mà giật mình, lo lắng một hồi liệu có phải là lại bổ quá mức khiến thai nhi béo quá khó sinh, một hồi lại lo lắng nếu bồi bổ thiếu Tiêu Thương Hải sẽ không đủ dinh dưỡng. Tâm tình mâu thuẫn như vậy khiến hắn có chút tiều tụy. Tiêu Thương Hải lại lúc thích ngủ thì ngủ, mỗi ngày vẫn không quên đến Tàng Thư các một lần.
Dương Tĩnh cực kỳ bội phục sự bình tĩnh của y, chỉ cảm thấy nếu như bản thân mình mỗi ngày trên người đeo theo một cái bụng nặng hơn mười cân, tuyệt đối sẽ không kiên trì được. Nhưng thấy dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của Tiêu Thương Hải, lại nghĩ bản thân mình có chút quá kinh ngạc.
Lẽ nào là đã thực sự già rồi, sức chịu đựng ngày một kém đi?
Dương Tĩnh có đôi khi không hiểu nổi tâm tư của Tiêu Thương Hải.
Tiêu Thương Hải khi còn trẻ thì tính tình táo bạo, hoạt bát kiêu ngạo. Khi thanh niên thì ẩn nhẫn thâm trầm lại thận trọng. Sau khi bước vào tuổi trung niên liền bình tĩnh nội liễm, không giận tự uy, nhưng có hai điểm vẫn không thay đổi.
Một điểm là tình yêu của y dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517306/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.