Dương Kiện mặc dù lớn lên trong thâm cung, nhưng bởi vì Dương Tĩnh bảo hộ hắn quá tốt, sau đó trong hậu cung lại vô cùng thanh tĩnh, gần như không có mấy tần phi, vì vậy hắn cũng không học được mấy chuyện loan loan nhiễu nhiễu này. Hơn nữa hắn thiên tính hàm hậu, không giỏi ăn nói, bởi vì ấp úng nửa ngày, mới tìm được một cách nói tự cho là bí ẩn mà thăm dò.
Dương Tĩnh nghe vậy, cười ha ha, nói:
“Mẫu hậu con triệu kiến mệnh phụ, con có thể giúp đỡ được cái gì chứ? Hơn nữa nếu con tò mò chuyện này, vì sao không trực tiếp đi hỏi mẫu hậu con?”
Dương Kiện có chút ngượng ngùng, lắp bắp nói:
“Nhi thần sợ mẫu hậu không nói cho con biết.”
Tiêu Thương Hải luôn luôn nghiêm khắc với Dương Kiện, hơn nữa ngoài nóng trong lạnh, chuyện không muốn nói cho ngươi mặc kệ ngươi làm nũng nhì nhèo thế nào cũng sẽ không nói, còn có thể nghiêm mặt dạy dỗ ngươi một hồi. Vì vậy Dương Kiện nhận được ‘nhiệm vụ’ của Thái tử ca ca, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện đó chính là phải đi tìm phụ hoàng.
Dương Tĩnh vẫy tay với Dương Kiện.
Dương Kiện vòng qua ngự án cao lớn, đi đến bên cạnh long ỷ của phụ hoàng.
Dương Tĩnh ngồi dịch qua một bên, thần thần bí bí kéo hắn ngồi xuống bên cạnh mình, thấp giọng nói:
“Phụ hoàng nói cho con, nhưng con không được nói với mẫu hậu con là trẫm nói đấy.”
Dương Kiện nổi lên lòng hiếu kỳ, nín thở, chăm chú nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517283/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.