“Làm Chiếu tướng sao?”
Dương Tĩnh không ngờ Dương Kiện tuổi còn nhỏ lại có chí khí này.
Hắn vuốt đầu Dương Kiện, tâm tư thay đổi nhanh chóng rồi đưa ra quyết định, mỉm cười nói:
“Trẫm có thể giúp con tìm một cao thủ võ công, cho con chính thức bái sư học võ. Nhưng con phải quy ước ba điều với trẫm.”
“Quy ước ba điều?”
Từ này Dương Kiện có thể hiểu được. Hắn nghiêng đầu nhìn Dương Tĩnh, chăm chú nói:
“Được, phụ hoàng người nói, con nghoéo tay với người.”
Dương Tĩnh nghiêm mặt nói:
“Thứ nhất, học võ không được bỏ dở giữa chừng. Nếu như con học được một thời gian cảm thấy khổ cực, không muốn học nữa, trẫm sẽ không đồng ý.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Kiện cũng trở nên trịnh trọng, gật đầu nói:
“Vâng, con nhất định sẽ không bỏ dở giữa chừng.”
“Thứ hai, không được oán giận. Khổ cực mệt mỏi, thậm chí bị thương, có thể khóc, nhưng không được oán giận.”
Gương mặt nhỏ bé của Dương Kiện nâng lên:
“Con sẽ không khóc đâu. Nam hài tử không được khóc. Phụ hoàng người yên tâm, con sẽ không ôm oán.”
“Thứ ba, sau khi học võ không được ý thế bắt nạt người khác, không được làm chuyện xấu, không được dùng võ công ức hiếp người yếu hơn, hiểu chưa?”
Dương Kiện nghe vậy, dường như có chút do dự, chần chừ một chút rồi nói:
“Vậy nếu như người khác ức hiếp con thì sao? Cũng không được đánh lại ạ? Còn nữa, đánh nhau cũng không thể dùng võ công ạ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517267/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.