Dùng một chút thủ đoạn, liền tra được sự việc, quả nhiên là Trương Hiền phi làm.
Sắc mặt Trương Hiền phi vàng như màu đất, khóc ròng nói:
“Nô tỳ là đố kị muội muội được Hoàng thượng sủng ái, nhưng trước kia cũng không có loại chủ ý này, đều là do Mạnh Quý nhân xúi giục. Nếu không phải nàng ta nhắc thiếp về chuyện của cỏ miêu kiến, còn chỉ thiếp cách đặt cỏ vào thắt lưng và tay áo, thiếp sao có thể làm ra loại chuyện này được?”
Mạnh Quý nhân hô to oan uổng, nói:
“Tỷ tỷ phải nói bằng lương tâm, ta nói những chuyện này lúc nào chứ? Dù là ta nói, vì sao tỷ tỷ lại phải làm theo? Tỷ tỷ làm ra việc này, lại tùy tiện đổ sang cho người khác, nô tỳ thực sự là oan uổng muốn chết.”
Trương Hiền phi đã làm sai chuyện, lại tuyệt không cảm thấy người sai là mình, khăng khăng nhất định là người khác làm sai. Lúc này thấy Mạnh Quý nhân chối tội, hận đến nghiến răng nghiến lợi, liền phun hết tất cả mọi thứ trong lòng ra:
“Là ai gây xích mích nói ta và Trương Tiệp dư là đường tỷ muội, tiến cung sớm hơn nàng vài năm lại bị nàng ta chiếm trước, ngay cả việc đến trước đến sau cũng không hiểu, xem vẻ mặt bừa bãi của nàng ta liền biết sau này không thể bớt lo? Ngươi nghĩ rằng ta không biết chắc, lần săn bắn mùa thu ngươi cùng nàng đều được sủng ái, nhưng nàng mang thai ngươi lại không có, thực ra ngươi đố kỵ muốn chết, chỉ là không dám tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-luan-hoi-chi-thuong-hai-truong-ca/2517214/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.