Nhẹ nhàng vỗ về một mảnh hoa đào, Càn Khôn đứng trong hoa viên trầm tư, tuy rằng hắn luôn miệng nói muốn hấp dẫn Phong Ly, nhưng hắn càng hiểu được Phong Ly không phải dễ dàng hấp dẫn như vậy, nhu tình bất quá chỉ là một loại ngụy trang, ôn nhu kia chỉ là vẻ bề ngoài, trong ánh mắt vẫn luôn là bình tĩnh kiềm chế, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng thay đổi.
“Đang suy nghĩ gì?”
Đôi cánh tay phía sau quấn lại, nhẹ nhàng khoát trên lưng hắn.
“Suy nghĩ như thế nào hấp dẫn ngươi a”
Càn Khôn theo cánh tay xoay người lại, trên mặt là mỉm cười ngây thơ, đôi mắt hoa đào tinh tế như hồ thu, hoàn toàn chính là câu dẫn lộ liễu.
“Vậy ngươi nghĩ tới điều gì?”
Phong Ly cười khẽ, thần sắc sung sướng. Nếu không nhìn kỹ, sẽ không phát hiện ý cười của hắn không thể hiện trên ánh mắt của hắn, ánh mắt của hắn vẫn là sáng ngời dọa người, kế thừa đôi mắt màu tro ánh vàng của Ma quân Tu Trạch – vừa ôn nhu vừa lãnh đạm.
Cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt của Phong Ly, Càn Khôn cả người đều tựa đến bên người hắn:”Không biết vương thượng thích hạng người gì? là phong tình vạn chủng, mê hoặc dụ dỗ hay là thanh thuần đáng yêu, thiên chân vô tà?”.
“Có gì khác nhau sao?”
“Có, vương thượng nếu thích cái trước, rất đơn giản” nhẹ nhàng mà vuốt vạt áo của Phong Ly, cười quyến rũ hơi hơi ngã về phía sau, lộ ra đường cong thân thể, như là đã luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-giap-trung/3251011/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.