Lúc ta lên Trời, Thương Âm đã vào ở trong cung Ngọc Thanh lộng lẫy, mây tiên bạt ngàn rồi. 
Nghe nói vị Thái thượng Hoàng quân ngồi trên đế vị cũng sắp mốc meo cả lên, cuối cùng cũng có thể tìm được cơ hội cùng Hoàng hậu của mình rong chơi tứ hải bát hoang, những việc thiên cung phức tạp đều quẳng hết cho vị Đế quân trẻ tuổi vừa mới lên ngôi chưa được bao lâu. 
Làm một âm sai tám trăm năm, ta thực sự không hiểu lắm rảnh rỗi là như thế nào, giờ được rảnh rỗi thật thì lại không biết phải làm gì. Trừ vài ngày nom Ly Nhi học lễ tiết ra cũng chỉ còn đến chỗ của Ty Mệnh Tinh quân mà thôi. Chỉ mỗi Ty Mệnh là vi thần tiên mà ta có thể nói chuyện cùng ở trên Trời được, ít nhất thì lúc ta hỏi, nàng ta sẽ không lo sợ mà quỳ xuống hành lễ, nói các kiểu như: “Không biết nương nương phượng giá, tiểu tiên tội đáng muôn chết.” gì gì đó. 
Rảnh rỗi ta bèn ngồi xem nàng ta viết mệnh cách, lâu ngày cũng cảm thấy thú vị. Nàng ta là Ty Mệnh Tinh quân đương nhiên hiểu đươc si oán hồng trần, mà ta là âm sai ở gần bên cầu Nại Hà, đương nhiên cũng hiểu được yêu hận nhân gian. Hai người bọn ta tụ lại mà cùng chuyện trò, nói chán rồi ta lại theo dõi mệnh cách cho nàng ta, từng ngày từng ngày cứ như vậy qua đi. 
Không biết từ đâu Thương Âm nghe ngóng được ít nhiều, ban đêm trở về cung bèn gọi ta đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499649/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.