[Năm]
Nàng tên Diệp Thanh Hoa.
Đây là tên nàng tự đặt cho mình. Lúc nàng thành người không có người nhà, không ai đặt tên cho nàng cả. Sau này, mỗi Đào yêu thành hình người nàng lại đặt tên cho họ, ví như Hoài Nguyệt, ví như Mã Gia.
Là một con yêu, nàng thực sự đã sống rất lâu, gặp những con yêu khác, bọn họ hay đề xuất với nàng, “Tu vi như vậy, ngài thành tiên không phải tốt hơn à?”
Nàng nghĩ, thành tiên thì để làm gì, có gì khác yêu đâu.
Cho tới khi gặp một người con trai trong rừng đào, hắn mặc quần áo đen, đôi mắt trầm tĩnh như ngọn núi lớn, không bao giờ biết được hắn đang suy nghĩ điều gì.
Là thần tiên.
Nàng vừa nhìn đã nhận ra ngay, nhưng vẫn vô tư mỉm cười bước tới.
Đây là vị thần tiên thứ hai mà nàng gặp, vị đầu tiên là tiên Thổ địa, vóc người mũm mĩm, lùnlùn, nhưng là một ông lão hiền từ, luôn cười hà hà, nàng rất thích ông ấy.
Vị thần tiên thứ hai này, nàng cũng rất thích, mặc dù nàng cũng biết loại thích này không giống như thích ông lão kia.
Cỏ cây tu yêu thành hình khó khăn hơn so với động vật rất nhiều, mà cho dù có thành hình người thì tâm tính cũng khác nhiều. Nàng đã sống rất rất lâu, nội tâm vẫn khác nhiều so với người phàm trần, Hoài Nguyệt bảo rằng, đó là bản tính nàng quá thiện lương. Đạo hạnh của Hoài Nguyệt kém nhiều so với nàng, nhưng Hoài Nguyệt lại là một cô gái chững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499646/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.