Ta không ngờ đường đường là một Thái tử gia mà lại xuống bếp, vừa hào hứng lại vừa lo sợ. Y nhìn những nguyên liệu có sẵn trong phòng bếp một chút, sau đó cắt thịt có phần khí thế mà chưng ra một nồi bánh bao nóng hổi thơm phức.
Đối với chuyện lần này ta vô cùng khiếp sợ, ta thật sự cũng không biết làm bánh bao, đành đứng bên cạnh phụ quạt lửa, trong lòng thầm nghĩ, lỡ như đêm đến đầu bếp có mộng du tới đây, lại nhìn thấy Thái tử Trọng Lam của Cửu Trùng Thiên vào bếp chắc tưởng mình gặp quỷ cũng nên.
Ta nhìn bộ dáng của y có vẻ quen tay, các đường nét khuôn mặt dưới làn hơi nước trắng xóa trông nhu hòa đi rất nhiều, chẳng hiểu sao trong lòng ta run một cái, cảnh tượng thế này hình như cũng từng diễn ra ở đâu đó rồi. Ta suy nghĩ một chút vẫn thấy thấp thoáng hỉnh ảnh giống như vậy, do dự một chút, ta bèn cẩn trọng hỏi: “Khi ta còn sống không giỏi nấu ăn cho lắm, trước kia cũng vậy à?”
Người đàn ông đang nấu ăn nghe thấy vậy, từ từ quay đầu lại nhìn ta chăm chú, lại dừng một chút mới dịu giọng hỏi: “Nàng nhớ ra rồi ư?”
Giọng của y không mang theo cảm xúc gì, chỉ mát rượi như dòng nước, nhưng ánh mắt y có phần ấm áp, y như vậy coi như là thừa nhận ư? Ta thầm giật mình vội vàng lắc đầu một cái: “Không, chưa nhớ gì cả.”
Y không lên tiếng, lại tiếp tục hấp bánh bao.
Ta đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499635/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.