Ta bĩu môi, đặt trà xuống rồi quay đầu đi, hắn nắm lấy tay ta, kéo lại đặt ngồi lên đùi hắn. 
Mặt ta bắt đầu đỏ lên, ở trước mặt hắn vĩnh viễn không thay đổi được tật xấu này, tim đập mạnh, tay chân luống cuống không biết đặt ở đâu, hắn ngược lại rất tốt tính nâng cánh tay ta lên, một trái một phải vòng qua cổ hắn, xong mới đem ta ôm vào trong ngực, có biết bao thân mật. 
Tẩm cung hoa mỹ mà mờ tối, dạ minh châu một viên lại một viên ở trong bóng tối phát ra ánh sáng nhạt, ta vô tình trông thấy bên ngoài cửa sổ ánh trăng trên trời thật trong trẻo, quay đầu lại trước mắt là ánh lửa ấm áp, ban đêm hơi lạnh, nhưng trong ngực Thương Âm rất nóng. 
Từ khi hắn mang ta lên đây đặc biệt thích ôm ta, tựa như muốn bù đắp mọi lạnh nhạt thiếu sót tám trăm năm vậy. 
"Làm sao ngươi biết?" 
Hắn cười, " Mùi vị Kim Vĩ Thúy Phong khác ngày xưa," lại chạm nhẹ đuôi mắt ta một cái, "Lời ta nói, khiến nương tử cảm động đến mắt cũng đỏ rồi sao?" 
Ta đẩy hắn một chút, "Ngươi bận bịu như vậy, sớm đi ngủ đi." 
Thương Âm ôm lấy ta một trận mới buông tha, Trọng Hoa Cung lớn như vậy, ta cảm thấy cứ ở trong tẩm cung đúng là không ổn, vừa ra khỏi cửa, một hàng cung nữ chặn trước mặt ta, ánh mắt sáng như đuốc. 
"Nương nương, mấy căn phòng khác không quét dọn, ngài cứ ngủ ở chỗ Thái tử đi ạ." 
"Nương nương, mấy căn phòng khác nhà vệ sinh xa một chút, ngài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499623/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.