Gió thổi qua. Bóng cây lắc lư. Y phục đẫm nước dính sát vào thân thể. Ta không nhịn được liền hắt xì một cái
Hắn ngẩng đầu nhìn ta.
So với ta, Thương Âm cao hơn rất nhiều. Ta được hắn bế, nằm gọn trong tay. Tầm mắt so với hắn thấp hơn một chút. Hắn nhìn về này khiến ta nhịn không được, cúi đầu. Bị ánh mắt của hắn hạ xuống đây, trong lòng run rẩy, né tránh
Tại sao lúc đó hắn lại ở Tây Thành? Chiêu Cẩm công chúa đâu? Yến hội đâu? Khi ta rời tiệc hắn vẫn còn ngồi ở trên đó mà
Bốn bề vắng lặng. Nhiệt độ từ người hắn tỏa ra làm ta có chút mơ hồ, liền hơi ngọ ngoạy. Hắn ôm rất chặt. Thấy ta như vậy, hắn cũng chỉ hơi giương con ngươi, hoàn toàn không có biểu cảm gì. Ta vô cùng xấu hổ, còn không mau thả xuống. Chính ra, ta cũng chỉ là một quỷ sai hắn mới gặp lần đầu, đây không phải là làm loạn sao
Phải cách xa hắn một chút, cách xa một chút mới được. Ta cân nhắc một lúc lâu vẫn không biết nên mở miệng nói cái gì. Da thịt nhiễm lạnh nên có chút luống cuống, không nhịn được liền hắt xì một cái, cong tay đưa lên gãi gãi cái mũi đang ngứa của mình. Khẩu khí có chút kì quặc thốt lên: “Tại sao người không để tại hạ kịp niết một cái tị thủy quyết ?” (tị thuỷ quyết: “tị” là tránh, “thuỷ” là nước. Là thuật mà mọi người xem phim, thấy mấy người đi dưới mưa hay xuống dưới nước mà người vẫn khô ráo, không ướt gì đó a)
Hắn cả người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499602/chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.