Chung Qùy liếc nhìn ta một cái rồi nhu thuận xách áo đi tới
“Điện hạ, đây là con ta, Chung Qùy. Vừa nghe nói người tới đã xin phép Bạch Mi sư phụ ở Liên Hư Ảo Cảnh về đây bái kiến”
“A?”
Thanh âm của hắn, nghe không ra cảm xúc gì
Ta hơi hơi giương mắt nhìn. Chung Qùy đang ngồi bên cạnh Diêm Vương vô cùng quy củ. Thương Âm, vẫn giống như trong trí nhớ của ta. Áo trắng thoát tục, tóc đen miễn cưỡng phủ trên vai, ngũ quan mặt mày như họa, vô cùng khí chất, đôi con ngươi đen như mực thâm trầm, tĩnh lặng
Hắn nhìn Chung Qùy khẽ cười nói, “Ta nhớ rõ ngươi. Ngươi chính là vô thường đi câu hồn của ta”
Diêm Vương cùng các Vương khác kinh hãi nhìn về phía Chung Qùy. Chung Qùy lúc này chỉ sợ là đã bị ánh mắt tràn ý cười của Thương Âm giết chết rồi, ngại ngùng gãi đầu, “Đúng vậy…”
Xem ra đã gây được ấn tượng không tồi. Chung Qùy làm loạn thế này, thật là tổn hại thanh danh người làm sư phụ như ta
“Ngươi mang ta đi xong liền chạy đến núi Tống Kì để trốn các cô hồn. Các nàng muốn lấy ngươi làm phu quân, đuổi theo ngươi hết ba quả núi, lột sạch xiêm y của ngươi. Xem ra diễm phúc của Diêm La công tử thật là lớn” Thương Âm tươi cười. Thanh âm nhẹ nhàng, phong lưu trác tuyệt
Chung Qùy nghẹn một tiếng, cười chói mắt, “Ha ha, ha ha….. Hình như là có..có..chuyện như vậy sao. Trí nhớ của điện hạ thật là tốt”
Diêm Vương mặt hóa đen
Ta nghĩ thầm, ấn tượng như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499599/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.