Năm ta mười tám tuổi, ta mang thai. Khi hắn biết, hắn không nói gì, chỉ trầm mặc ôm ta, ngồi ở phía bàn trà, đem ta ôm vào trong ngực. Trên bàn gỗ có đặt một chén trà nóng, khói bốc lên từ từ
Hắn bế ta thật lâu. Ta ở trong lòng hắn, trong tâm liền lạnh lẽo
Hắn không muốn đứa nhỏ này
Cuối cùng hắn hỏi ta, thanh âm vẫn trước sau ôn nhu, “Mẫu Đơn muốn giữ đứa nhỏ này sao?”
Ta khẽ cắn môi, nhìn hắn tươi cười. Hắn thích nhất nụ cười của ta, cho nên ta mặc kệ lòng đang khó chịu, nhất định phải cười cho hắn xem, “Con bọ này, ta sợ đau, ta không muốn sinh đứa nhỏ này có được không?”
Hắn ngẩn ra, ánh mắt như kim đâm
Chẳng lẽ hắn rất bất ngờ sao? Vẫn là đau lòng rồi?
Ta chịu đựng đau đớn trong lòng, hốc mắt đỏ lên, làm nũng nói: “Con bọ này, có thể cho ta giữ lại đứa nhỏ này?”
Lúc này hắn mới lấy lại tinh thần, liền đè lên khóe miệng, ý cười như có như không, “Ừ”
Từ đó, số lần hắn tới đây cũng ít dần, ta cũng không ý kiến gì
Hạ nhân trong tiểu viện chăm sóc ta cũng rất tốt. Cả ngày ngoài việc trông mong xem hắn có tới thăm ta không thì ta chỉ ngồi ngắm hoa đào trong viện. Nhìn thấy từng đóa hoa đào nở rộ sáng ngời, lòng ta liền cảm thấy vui vẻ
Số lần hắn tới ngày càng ít. Ban đầu chỉ là cách vài ngày, giờ thì gần như là không đến
Việc cứ như vậy diễn ra. Ta thì đang mang thai
Sau lần sảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499589/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.