Phòng Thương Âm rất đơn giản, không xa hoa chút nào, được sắp xếp rất ngăn nắp gọn gàng, lại thuận tiện. Ta đi ra, liền nhìn thấy cửa số hướng về phía nam đang mở toang thông ra ngoài. Chắc là khi hắn không ở đây đã có tì nữ vô ý mở ra. Ta theo bản năng liền đi qua đóng, đóng xong quay lại nhìn thì thấy hắn đang dùng vẻ mặt không hiểu nhìn ta, nheo nheo mắt
Thương Âm khi trước không thích mở cửa sổ phía nam ra, thật là thói quen kì dị. Hắn không cần nói ra ta cũng tự biết mà đóng lại. Mấy kiếp vòng vo qua lại, chắc là tính cách vẫn không thay đổi chút nào
“Sao?” Ta nhìn hắn cười, “Gió đêm lạnh lắm, ta giúp chàng đóng cửa”
Hắn không trả lời, đi đến bàn trà cầm cái đĩa sứ màu xanh đen lên tay, bên trong cái đĩa lại có ba cái bánh, màu vàng xốp xốp. Ánh nến từ nến ngấm ngầm hạ xuống
Hắn nói: “Ăn đi”
“Ai cơ?”
“Ăn đi”
Ta ngoan ngoãn cắn một chiếc. Xốp xốp ngọt ngọt, lại còn có hương hoa. Ta liền cho nốt nửa miếng kia vào miệng
“Đây là bánh gì, rất ngon nha?”
“Bánh hoa mẫu đơn”
Ta liền nghĩ nghĩ. A đúng rồi, bây giờ đang là mùa hoa mẫu đơn nở rộ, làm bánh hoa mẫu đơn cũng đúng thôi. Ta ngồi lên ghế ăn thêm một cái nữa. Hương vị thật không tồi, có chút ngấy, lại hơi ngọt. Bình thường chắc nữ tử sẽ không chịu nổi đồ ngọt này, cũng may là có hương hoa ngào ngạt bên trong nên ta rất thích
“Ăn rất ngon à?” Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-the-doi-quan-an/1499584/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.