“Mẹ, trải qua nhiều chuyện nhưvậy, Thập Thất đã suy nghĩ cẩn thận, dưa hái xanh không ngọt, nếu Vươnggia không yêu con, thế thì, cho dù con có nỗ lực cố gắng cũng không làmnên chuyện gì. Huống hồ, rời khỏi vương phủ cũng là ý nguyện của ThậpThất, bởi vì con có thể trở về chăm sóc mẹ.” Thập thất thu lại cảm xúc khác thường, trưng ra dáng vẻ lãng tử hồi đầu nói với Lý Uyển Nhi. 
Lý Uyển Nhi vừa nghe, nước mắt chảy càng dữ dội: “Thập Thất đáng thương…” 
“Mẹ, gần đây mẹ sống có tốt không?” Khóe miệng Thập Thất run rẩy, vì không muốn Lý Uyển Nhi tiếp tục thương tâm, nàng vội vã thay đổi đề tài hỏi. Mà nàng cũng vừa tìm tòi được từtrong trí nhớ, tuy rằng cha Mộ Dung Thập Thất cực kỳ yêu thương ThậpThất, nhưng mà, không biết nguyên nhân vì sao, bắt đầu từ năm năm trước, ông liền lãnh đạm với Lý Uyển Nhi, thậm chí còn nạp hai tiểu thiếp. Hai tiểu thiếp kia âm thầm ức hiếp Lý Uyển Nhi, có mấy lần bị Mộ Dung ThậpThất phát hiện, hung hăng giáo huấn hai ả, hai ả mới thu liễm lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. 
Hai ả sẽ thu liễm sao? Có thể thu liễm sao? Thập Thất cười lạnh. 
Sau khi hồi phủ, nàng phải nhanh chóng biết rõ ràng rốt cuộc mẹ đã đắc tội gì với cha. 
Ánh mắt Lý Uyển Nhi chợt lóe, bà cả đờiđều dịu dàng không hề biết tranh đấu, sao có thể che giấu được tâm tư,huống hồ lại là trước mặt Thập Thất! 
Bà úp mở, tránh né ánh mắt bức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-that-thiep/2286424/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.