Lúc mở miệng thì Thập Thất cảm thấy khiếp sợ, hoàn cảnh bốn phía nói cho nàng hay, lúc này nàng đang ở trong MộDung phủ, mà không phải ở trong ngõ nhỏ nguy hiểm trùng điệp kia. 
Nơi gáy ẩn ẩn đau nhức nhắc nhở nàng, xác thực là có người đánh ngất nàng! Đáng ghét hơn nữa là… kẻ đó ra tay rất mạnh! 
Lý Uyển Nhi và Mộ Dung Phong nghe đượctiếng lập tức thanh tỉnh, ngẩng đầu nhìn sang Thập Thất, trên mặt haingười đều có tia sợ hãi lẫn vui mừng. 
“Thập Thất rốt cục tỉnh! Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?” Lý Uyển Nhi cầm chặt tay Thập Thất, lo lắng hỏi. 
Mà Mộ Dung Phong bên cạnh cũng khẩntrương nhìn Thập Thất, mấy ngày hôm trước bởi vì Thập Thất chất vấn, nên ông vẫn luôn tận lực né tránh, không muốn liên luỵ con, lại không ngờvẫn liên luỵ, lúc ấy khi thấy toàn thân con đều là máu, ông vô cùngkhiếp sợ. Xem ra, có một số việc đã không nằm trong tầm khống chế củaông, có người tổn hại Uyển Nhi và Thập Thất. “Sao rồi? Bảo Cẩm Sắc đi gọi đại phu.” 
“Cha mẹ, con gái không sao.” Thập Thất hạ giọng nói. Nàng nhìn Mộ Dung Phong và Lý Uyển Nhi, tronglòng cảm thấy ấm áp dào dạt. Có tình thương của người thân thật tốt. 
“May mắn không bị thương, bằngkhông mẹ thật không biết nên làm sao cả. Cha con phái người đi điều trathân phận những người kia rồi, bọn chúng đều là điêu dân nơi phố chợ,ngày thường luôn thích vào nhà dân cướp bóc, may mà lúc Thập Thất lâmvào hoàn cảnh nguy hiểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-that-thiep/2286392/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.