Nhị phu nhân, Tam phu nhân trải qua vài ngày liên tục thương lượng, liền quyết định đi bái phỏng Lý Uyển Nhi.
Lúc Lý Uyển Nhi nhìn thấy hai người thìrất sửng sốt, bọn họ vào phủ đã được năm năm, vẫn đều không tới thỉnh an bà, đều luôn bày ra bộ dáng muốn đuổi bà ra khỏi phủ, sáng sớm hôm nayhai người này đến chỗ bà là có mục đích gì?
Ngay khi Lý Uyển Nhi nghi hoặc thì hai người đã tiến lên thân thiết nắm lấy cánh tay bà.
Nhị phu nhân cười nói: “Tỷ tỷ,những năm gần đây, hai tỷ muội chúng ta vẫn luôn chuyên tâm hầu hạ lãogia, không có thời gian tới thỉnh an tỷ tỷ, hy vọng tỷ tỷ không oántrách.”
Tam phu nhân phụ họa tiếp lời ngay sau đó: “Tỷ tỷ làm sao có thể trách tội hai chúng ta chứ, những năm gần đây, chúngta tận tâm hết lòng hầu hạ lão gia, tỷ tỷ hẳn nên vui vẻ mới phải.”
Lý Uyển Nhi nhíu nhíu mày, dù rằng cả đời bà đều hoà nhã, không làm khó bất cứ ai, thế nhưng cũng không khó đểnhìn ra, hôm nay hai người này tuyệt đối không phải đơn giản là đếnthỉnh an. Có điều, bà vẫn mỉm cười ôn hòa trả lời: “Cực cho nhị vị muội muội quá.”
Hai người vừa nghe, có chút không hàilòng với phản ứng của Lý Uyển Nhi, các nàng hôm nay đến đây không phảimuốn xem dáng vẻ rộng lượng của bà ta.
Tam phu nhân phản ứng cực nhanh, trên mặt thoáng hiện vẻ hờn giận, nâng cao âm lượng nói: “Nếu tỷ tỷ biết chúng ta vất vả, vậy vì sao không hào phóng một chút?”
Nhị phu nhân cười khẩy: “Tỷ tỷ vì lão gia đã làm được cái gì? Năm năm qua, lão gia chưa bao giờ bước vàophòng của tỷ, mà tỷ thân là chính thất phu nhân, lại chỉ sinh hạ một nữnhi cho lão gia, nếu muội muội là tỷ tỷ, đã sớm không còn mặt mũi ở lạitrong phủ.”
“Đúng vậy, tỷ tỷ, nếu lão gia không sủng ái tỷ, tỷ nên từ bỏ vị trí chính thất đi.” Thái độ Tam phu nhân càng thêm liều lĩnh nói. Các nàng sở dĩ dám nóivới Lý Uyển Nhi như vậy, vì đã nắm chắc quan hệ lúc này của Lý Uyển Nhivà Mộ Dung Phong, bà ta tuyệt đối sẽ không đi cáo trạng với Mộ DungPhong.
Thân hình Lý Uyển Nhi lảo đảo, sắc mặttrắng bệch, không biết nên phản ứng ra sao. Bọn họ nói rất đúng, lão gia chưa hề bước vào phòng của bà, hơn nữa bà cũng chỉ sinh có một mìnhThập Thất cho lão gia. Mà lúc này mỗi một sắc thái trên mặt bà đều bịhai người kia xem rõ.
“Nếu tỷ tỷ không đủ rộng lượng,không tính buông tha cho vị trí chính thất phu nhân, như vậy hai tỷ muội chúng ta nhất định sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để đạt được. Thập Thất tuy rằng là nữ nhi của lão gia, thế nhưng nó không có tâm cơ, thêm việc nó đã bị Thụy Vương gia đùa bỡn, rồi đuổi khỏi vương phủ, quả thực đã đánh mất thể diện của Mộ Dung phủ chúng ta.” Ý tứ chính làsẽ không động thủ đối với bà, nhưng sẽ ra tay với con gái bà, Nhị phunhân vừa nói vừa cười, nụ cười có chút dữ tợn.
Tam phu nhân không cam lòng yếu thế, cũng xuất ra lời nói ngoan hiểm: “Tỷ tỷ là người thông minh, hẳn là hiểu rõ khi nào thì nên buông tay, không nên lưu lại những thứ cùng với vị trí không thuộc về mình.”
“Các ngươi… các ngươi…”Lý Uyển Nhi không ngừng lắc lắc đầu, nước mắt phiếm đầy trong hốc mắt,nhưng vẫn quật cường cố nén không cho nước mắt rơi xuống, bà đã nói, bàphải bảo vệ Thập Thất của bà, không thể để bọn họ tổn hại Thập Thất! “Nếu các ngươi như dám đả thương đến một sợi tóc của Thập Thất, ta sẽ lấy mạng của các ngươi!”
Lý Uyển Nhi luôn luôn ôn nhu nhưng độtnhiên lại chuyển biến thái độ một cách kịch liệt, hơn nữa trong mắt cònchứa sát khí cường ngạnh, đã mạnh mẽ hù dọa tới Nhị phu nhân và Tam phunhân.
Sao bà ta lại đột nhiên chuyển biến như thế? Chẳng lẽ nhiều năm qua, bà ta đều diễn trò?
Hai người rất nhanh loạn chuyển ánh mắt,đều hiểu không thể lại cường ngạnh tiếp, các nàng phải tìm cách hiểu rõlà chuyện gì đang xảy ra.
“Tỷ tỷ nói gì vậy, chúng ta làm sao có thể thương hại Thập Thất chứ!” Nhị phu nhân vội vàng nói.
“Hơn nữa tỷ tỷ nói muốn giết chúng ta, thực sự khiến người ta sợ hãi à nha!” Tam phu nhân tựa như thập phần sợ hãi ôm lấy hai tay, nhưng xem dáng vẻ bên ngoài, vẫn kiêu ngạo ngông cuồng như trước.
Môi Lý Uyển Nhi run run, cũng không biết nên phản ứng như thế nào.
Nhị phu nhân và Tam phu nhân thấy thế, lập tức xoay người đắc ý rời đi.
Chỉ còn lại một mình Lý Uyển Nhi ở trongphòng, lúc này lệ trong mắt bà tràn mi ra xuống, nha hoàn Liễu Hồng ởngoài cửa sau khi nghe được tiếng khóc, đẩy cửa xông vào, “Phu nhân!”
Lý Uyển Nhi sau khi nhìn thấy Liễu Hồng, vội vàng lau nước mắt.
“Thật quá đáng! Nhị phu nhân vàTam phu nhân chỉ là thiếp thất, thế mà cũng dám ức hiếp phu nhân! Để nôtỳ đi tranh luận phải trái với bọn họ!” Liễu Hồng khó nén phẫnnộ, dáng vẻ tựa như muốn tông cửa xông ra. Nàng đi theo Lý Uyển Nhi đãba mươi năm, cả đời trung thành, nàng không đành lòng chứng kiến Lý Uyển Nhi bị ức hiếp.
Thấy thế, Lý Uyển Nhi vội vàng tiến lên ngăn lại, lắc đầu nói: “Hồng nhi, không được đi, ta không muốn để lão gia và Thập Thất lo lắng.”
“Phu nhân!”
Lý Uyển Nhi lắc đầu.
“Haiz! Phu nhân chính là quá mứcnhẫn nhịn, nên hôm nay bọn họ mới dám đăng môn diễu võ dương oai, ngàykhác nhất định sẽ dám đuổi phu nhân ra phủ!”
Tứ vương phủ
“Tứ Vương gia, Lăng tiểu thư vừa rồi lại ầm ĩ muốn gặp ngài.” Quản gia của Tứ vương phủ cúi đầu đứng ở một bên, trầm giọng nói.
Hiên Viên Ninh hết sức chăm chú nhìn quân cờ trắng đen trên bàn cờ, sau khi nghe được lời quản gia nói, lãnh đạm đáp lại: “Đuổi đi.”
“Vâng.” Quản gia lui ra.
Tiếp theo Dung Nhi tiến vào.
“Quả nhiên như Vương gia dự đoán, Mộ Dung Thập Thất không có giao cho Độc Cô Ngạo Thiên thứ hắn muốn.” Dung Nhi có chút không cam nguyện nói.
“Ừhm.”
Dung Nhi cắn cắn răng, nói:“Nhưng nghe nói không giao ra đồ vật, đó là bởi vì bản thân Mộ Dung Thập Thất bị trọng thương, căn bản không xuống giường được.”
“Ồ?” Lí do này vậy mà nàng cũng nghĩ ra được, miệng Hiên Viên Ninh không tự giác cong lên.
“Vương gia, Dung Nhi cảm thấy Mộ Dung Thập Thất đúng như phố phường đồn đãi, không tài không đức.”
“Đi ra.” Hiên Viên Ninhlạnh nhạt nói. Mộ Dung Thập Thất cuối cùng có giống như lời đồn haykhông, e rằng…tất cả đều chỉ là biểu hiện giả dối bên ngoài.
Dung Nhi biết nhiều lời vô ích, liền cúi người lui về phía sau.
Biên cảnh Phượng Thiên quốc.
Một tràng khói thuốc súng đã trở lại yên tĩnh.
Thành trì dưới màn đêm.
“Bắt đầu hạ cạm bẫy đi.” Lời nói băng lãnh mang theo sát khí từ trong miệng Hiên Viên Mặc thốt ra.
“Vâng.”
“Hiên Viên Diệp còn chưa đến biên cảnh?” Hiên Viên Mặc trầm giọng hỏi, nhiều ngày trước, hắn cùng với Hiên ViênDiệp ra khỏi thành, trên đường chạy tới biên cảnh, Hiên Viên Diệp nói cơ thể không khỏe không thích hợp đi tiếp, nay cũng đã hơn nữa tháng trôiqua. Nếu như hắn ta còn không đến, hắn thật đúng là không rõ lắm HiênViên Hạo đang suy tính điều gì.
Cấp dưới trông giữ ở cạnh bên lập tức trả lời: “Nghe nói hai ngày trước mới lên đường.”
“Ừhm, giám thị chặt chẽ nhất cử nhất động của bọn chúng.”
Nhị phu nhân và Tam phu nhân sau khi trải qua buổi đăng môn viếng thăm hôm qua, phát hiện Lý Uyển Nhi khácthường, sau khi trở về, hai người liền thương nghị sách lược ứng đối,các nàng không nghĩ cứ buông tha như vậy.
Cuối cùng, sau khi hai người trải qua vài canh giờ bàn bạc, xác định Lý Uyển Nhi lúc đó chỉ là cứng rắn chống đỡ, bà ta căn bản không dám làm cái gì! Nếu bà ta dám làm theo như những gì đã nói, thì năm năm trước tuyệt đối sẽ không để các nàng vào phủ.
Sau khi khẳng định được điều ấy, sáng sớm hai người lại đi tới phòng Lý Uyển Nhi. Các nàng nhất định phải tìmcách bắt bà ta rời đi
“Tỷ tỷ, không biết tỷ suy nghĩ thế nào rồi?” Tam phu nhân trước tiên làm khó dễ nói.
Lý Uyển Nhi cắn chặt răng, lắc đầu trả lời: “Ta là nữ chủ nhân Mộ Dung phủ, lại là thê do lão gia cưới hỏi đàng hoàng,sao có thể rời đi? Các ngươi không cần lãng phí tâm tư.”
“Tỷ tỷ, sao tỷ lại không thể hiểu chứ? Có câu nói như thế nào ấy nhỉ, đứng ở nhà xí mà không đi được. Tỷhiện tại tuy rằng địa vị là nữ chủ nhân, nhưng tỷ cũng không xứng làm nữ chủ nhân, năm năm qua, lão gia vốn không có bước vào phòng của tỷ.” Nhị phu nhân trào phúng nói.
Hồng nhi ở phía sau Lý Uyển Nhi khó nén phẫn nộ, tiến lên hai bước, chĩa ngón tay thẳng vào hai người nói: “Hai người chớ có khinh người quá đáng, chẳng qua chỉ là thị thiếp ấm giường, mà cũng dám uy hiếp phu nhân!”
“Ba” một tiếng, bàn tay được sơn đỏ thẫm của Nhị phu nhân hung hăng tát lên má Hồng nhi.
Hai người càn rỡ biết rõ Lý Uyển Nhi mềm yếu, nên càng thêm không kiêng nể gì.
“A!” Hồng nhi lui ra phía sau từng bước, tay vỗ về gương mặt chuyển hồng, ủy khuất cắn răng.
“Hồng nhi, em thế nào?”Lý Uyển Nhi vội vàng nhìn Hồng nhi, quan tâm hỏi. Vành mắt phiếm hồng,bà bất đắc dĩ lại nhìn sang hai người trèo lên trên đầu bà, ngữ khí băng lãnh: “Hãy xin lỗi Hồng nhi! “
“Buồn cười! Loại người hạ đẳngchính là để cho chủ tử đánh! Bảo chúng ta xin lỗi? Cho tới bây giờ chưatừng nghe qua chuyện nực cười như vậy!” Tam phu nhân chống nạnh, cười lạnh nói.
“Nói thật, ngươi hãy ngay lập tức thu dọn quần áo rời khỏi phủ, không cần mơ mộng hão huyền lão gia sẽ có một chút tình cảm với ngươi, nay ở trong cảm nhận của lão gia, căn bảnkhông có vị trí của ngươi.” Nhị phu nhân lạnh giọng nói.
Lý Uyển Nhi ôm lấy Hồng nhi, cắn răng,trì trệ nói không nên lời. Nước mắt Hồng nhi tuôn rơi, phu nhân là người tốt, vì sao lão gia lại đối xử với bà như vậy? Nạp hai phòng thiếpthất, lại để bọn họ trèo lên đầu phu nhân, tùy ý khi nhục phu nhân! “Các ngươi chớ khinh người quá đáng!”
“Chúng ta đã nói rõ hết, chỉ cầnngươi một ngày còn ngồi ở vị trí phu nhân không chịu đi, chúng ta sẽ mỗi ngày đến khi nhục ngươi, thậm chí nghĩ đủ loại biện pháp giết chết Thập Thất!” Nhị phu nhân hoàn toàn không bận tâm điều gì, ngông cuồng nói.
Mục đích của các nàng bây giờ chỉ có một, đó là đuổi Lý Uyển Nhi ra khỏi phủ! Chỉ có như vậy, cuộc sống sau nàycủa các nàng mới được đảm bảo.
“Ta nói rồi, không được làm hại Thập Thất!” Lý Uyển Nhi vốn vẫn không biết ứng đối như thế nào, nay đột nhiên thay đổi thái độ, vẻ mềm yếu ban nãy trong nháy mắt biến mất.
Nhị phu nhân và Tam phu nhân rất nhanh trao đổi ánh mắt, lần này các nàng cũng không tin bà sẽ làm ra chuyện gì!
“Chớ có mạnh miệng, chúng ta biết ngươi cái gì cũng không dám làm! Huống hồ chúng ta ngấm ngầm làm hạiThập Thất, lão gia sẽ biết sao? Hay là nói, ngươi đi nói cho lão gia?Ngươi cho là lão gia sẽ tin tưởng sao?” Nhị phu nhân tiếp tục cười lạnh nói.
Mà lúc này, ai cũng không có phát hiện, ở trước cửa có hai bóng người đứng thẳng, đã nghe không xót một chữ những gì các nàng nói .
“Tiểu thư…” Cẩm Sắc nhìn Thập Thất, thầm buồn bực, phu nhân bị ức hiếp, mà mặt tiểu thư vẫnkhông thay đổi đứng trước cửa nghe, tiểu thư rốt cuộc đang nghĩ cái gì?Cẩm Sắc siết chặt tay, nàng bây giờ thật hận không thể tiến tới kéo tócNhị phu nhân và Tam phu nhân.
Thập Thất híp mắt, nét mặt hiện lên tiarét buốt,, nàng có thể nào cũng không ngờ tới lá gan của bọn họ lại lớnđến vậy! Mẹ là nữ chủ nhân Mộ Dung phủ, bọn họ chẳng qua chỉ là thiếpthất, mà dám cả gan trèo lên đầu mẹ!
“Muội muội ta xin khuyên ngươi một câu, vẫn nên có chút thức thời đi!” Tiếng Tam phu nhân từ trong phòng truyền ra, theo sau đó là những tiếng ầm ỹ và tiếng đồ vật rơi lộp bộp lạch cạch.
Thập Thất lập tức đẩy cửa ra, trước mắtnàng là khung cảnh đầy bừa bộn! Quần áo và đồ trang sức vung vãi đầyđất. Trên tay Nhị phu nhân và Tam phu nhân còn đang cầm quần áo và đồtrang sức ném xuống đất.
Thập Thất đột nhiên xông vào, làm cho các nàng cương cứng tại chỗ, có chút không biết làm sao, chỉ là, các nàngphản ứng rất nhanh, nét dữ tợn trên mặt lập tức biến mất, ngược lại thay thế bằng ý cười kiều diễm như hoa, “Ui cha! Thập Thất sao lại đến đây? Hay là cũng giống như chúng ta, là tới giúp tỷ tỷ quét dọn phòng?”
Lý Uyển Nhi và Hồng nhi kinh ngạc nhìn sang Thập Thất, sao con bé lại đến đây?. “Thập Thất…” Lý Uyển Nhi định giải thích.
Hồng nhi hộ chủ sốt ruột, lập tức xông lên phía trước hướng Thập Thất cáo trạng: “Tiểu thư, Nhị phu nhân và Tam phu nhân ức hiếp phu nhân! Bọn họ còn muốn đuổi phu nhân ra khỏi phủ! Đây đã là lần thứ hai!”
“Hồng nhi!” Lý Uyển Nhiquát lớn một tiếng, bà không muốn Thập Thất lo lắng, tính tình Thập Thất bà hiểu rất rõ, con bé nhất định sẽ không để ý hậu quả mà đánh nhau với bọn họ, nếu như vậy, lão gia chắc chắn sẽ quở mắng Thập Thất!
Nhị phu nhân và Tam phu nhân đều dựng đứng tóc gáy, cùng đợi cuộc đại chiến thế kỷ sắp xảy ra.
Nhưng bất ngờ chính là, vẻ mặt Thập Thấtvốn không chút thay đổi, nay bỗng hiện lên ý cười, bước đi nhẹ nhàng,lướt qua y phục dưới đất, trong mắt chứa đầy ý cười, chẳng qua khi tầmmắt xẹt qua quần áo, đáy mắt lại nổi lên tầng tầng lãnh ý, tiến lên cầmtay Nhị phu nhân, thân thiết nói: “Cảm tạ hai vị di nương tri kỷ như thế, sáng sớm đã giúp mẹ tổng vệ sinh.”
Mọi người kinh lăng! Đại chiến thế kỷ trong tưởng tượng thế nhưng không có xảy ra!
Đặc biệt là hai người hành hung càng thêm khó mà tin được, “Ngươi… ngươi…”
“Thập Thất?” Lý Uyển Nhi kinh ngạc nhìn Thập Thất.
Cẩm Sắc và Hồng nhi lại càng khó có thểtin, đặc biệt là Hồng nhi, giận nhìn Thập Thất, chẳng lẽ tiểu thư khôngcó nghe thấy lời của nàng sao? Nàng đã nói, bọn họ ức hiếp phu nhân!
Thập Thất nở nụ cười càng lúc càng rực rỡ, nàng buông tay Nhị phu nhân, lại đi cầm tay Tam phu nhân, cũng cười nói: “Tam di nương cực nhọc, loại việc nặng như vậy sao có thể để cho hai người làm chứ! Vẫn nên để hạ nhân đi làm đi.”
“Ngươi… ngươi…” Tam phu nhân vô cùng sững sờ.
Thập Thất buông tay Tam phu nhân, đi đếntrước mặt Lý Uyển Nhi, vẻ mặt phức tạp nhìn bà, đau lòng nói không nênlời, trong nụ cười sáng lạn lại có lãnh ý nhiều hơn, dám ức hiếp mẹnàng! Hai nữ nhân kia muốn chết! “Mẹ, ngồi xuống, uống chén trà, Thập Thất bồi mẹ cùng nhau dùng cơm trưa.”
Trong mắt Lý Uyển Nhi lại nổi lên bọng nước, bà liên tục gật đầu, “Ừhm.”
“Hồng nhi, ngươi có biết sai chưa?” Sau khi Lý Uyển Nhi ngồi xuống, Thập Thất ưu nhã biếng nhác cũng ngồixuống theo, giương mắt nhìn sang Hồng nhi lệ đã rơi đầy mặt hỏi.
Hồng nhi cắn răng, “Nô tỳ không sai.”
“Làm càn! Ngươi đã phạm vào tội lớn tày trời! Phạt trượng hình!” Thập Thất xuất ngôn tàn khốc.
Tình huống đột nhiên thay đổi, khiến mọingười càng thêm kinh ngạc! Đặc biệt là Hồng nhi, cuối cùng nhịn khôngđược phẫn nộ, chất vấn nói: “Tiểu thư! Là bọn họ ức hiếp phu nhân!”
Nhị phu nhân và Tam phu nhân đưa mắt nhìn nhau, có phải nó bị cháy hỏng não rồi không? Ngay trong lúc các nàngvui sướng khi người gặp họa, thì lời nói tiếp theo của Thập Thất, khiếncác nàng tức nổ đầu!
“Nhị vị di nương vất vả giúp mẹquét tước phòng, ngươi lại bóp méo sự thật! Còn không biết sửa sai! Cóđiều niệm tình ngươi đi theo mẹ nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, thế nhưng nếu dễ dàng bỏ qua cho ngươi, đối với hai vị di nương là quá mức không công bằng, như vậy đi, ngươi với Cẩm Sắc cùng đi giúp hai vị di nương thu dọn phòng của bọn họ, nhớ kỹ nha, phải làm giống y đúcnhư nơi của mẹ vậy, các ngươi cũng có thể chăm chỉ thêm một chút, tốtnhất đem tất mọi thứ quăng một lần, như vậy mới có thể đạt tới hiệu quảthu dọn phòng tốt nhất. Hơn nữa…”
Thập Thất tạm dừng, giơ tay lên, thổithổi móng tay trắng nõn, ý cười trong mắt nàng đột nhiên biến mất, bănghàn lạnh thấu xương hiện lên trong đôi mắt híp lại, “Ánh nắng hôm nay rất tốt, vừa lúc có thể đem quần áo và đồ dùng hàng ngày của hai vị di nương ra phơi nắng.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]