Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Chu Yểu mang theo hành lý, không đi đâu hết, đến thẳng cửa nhà Trần Hứa Trạch. Cô chỉ gõ cửa không lên tiếng, qua mắt mèo thấy là cô, Trần Hứa Trạch mở cửa, một tay cầm lấy ba lô trên vai cô, ngay cả hỏi cũng không hỏi nhiều, đưa cô vào.
Vào phòng, cậu mới hỏi: “Có đói bụng không? Mình nấu cháo cho cậu ăn.”
Chu Yểu có vẻ như vừa khóc, rất mỏi mệt, lắc đầu từ chối.
“Mình đi rửa mặt.” Cô nói, lập tức đi vào phòng tắm.
Đến khi cô rửa sạch mặt bước ra, Trần Hứa Trạch đã cất cặp cô trong phòng ngủ của mình, bên giường cũng đã bày biện chăn đệm để nằm dưới đất. Không giống với mùa đông, chăn đệm bây giờ mỏng hơn, dù sao đây cũng là lần thứ hai, nếu tâm tình Chu Yểu tốt, không chừng sẽ cười nhạo cậu đã có kinh nghiệm.
Trải chăn đệm xong, hai người im lặng nằm xuống, nhưng không ai ngủ.
Chu Yểu nhìn chằm chằm trần nhà: “Vì sao cậu không hỏi mình?”
“Bởi vì mình biết vì sao.” Trần Hứa Trạch đoán được: “Cậu có sự kiên trì của mình, mà mẹ cậu độc tài đã quen, nguyện vọng khác nhau, chắc chắn sẽ khiến hai người sinh ra xung đột. Hơn nữa…”
“Hơn nữa?”
“Chuyện cậu muốn nói, đương nhiên cậu sẽ nói cho mình, cậu không nói có nghĩa là chuyện đó khó chịu đến mức khiến cậu không muốn nhắc đến, vậy thì mình cũng không muốn nghe, càng không muốn hỏi.”
Hốc mắt Chu Yểu dần ẩm ướt, nhịn xuống sự đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-tam-yeu/2097043/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.