🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Nhược Vy



Beta: Quanh



Sau khi bệnh của Chu Yểu dần tốt hơn, khôi phục mấy ngày thì hoàn toàn bình thường. Bệnh nhỏ đến nhanh đi cũng nhanh, thông thường sẽ không có vấn đề gì lớn. Chỉ là từ sau lần đó, ngày nào dự báo mưa, lúc đến chỗ hẹn trong ngõ để cùng đi học, Trần Hứa Trạch luôn hỏi cô một câu: “Mang ô chưa?”



Hiếm khi có được thời gian rãnh rỗi, Trần Hứa Trạch đến nhà Chu Yểu, hai người cùng học bài. Trần Hứa Trạch hỏi: “Còn dễ bị lạnh không?”



Chu Yểu nói không, “Nào có yếu ớt như vậy, trước kia mình rất ít bị bệnh, đâu phải cậu không biết.”



Nhưng tay Trần Hứa Trạch, Chu Yểu nhìn cậu viết chữ, ánh mắt ngưng đọng.



“Tay… Có đau không?”



Trần Hứa Trạch mấp máy môi, đột nhiên dừng lại, nói: “… Đau.”



Chu Yểu vừa nghe, lập tức lục lọi đi tìm những lọ thuốc mỡ mà người già thường dùng, truyền lại rất nhiều năm, thế hệ này đến thế hệ khác, dường như bị bệnh gì cũng có thể dùng đến. Cô cũng hiếm khi tin một lần, bôi cao lên vết thương đã đóng vảy của cậu, ngón tay nhẹ nhàng giúp cậu vuốt ve.



Động tác của cô rất nhẹ, rất khẽ, dường như đã loại bỏ hết chỗ ngứa của cậu. Nhưng cố tình lại đến nơi khác của cậu, một chút lại một chút, tim gan cồn cào ngứa lên.



Chu Yểu xoa ngón tay cho Trần Hứa Trạch rất lâu, cảm thấy đã được rồi nên ngừng, cậu lại bỗng nhiên không nỡ để cô buông tay.



“Vẫn còn hơi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-tam-yeu/2097029/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.