“Còn chưa dậy sao đồ lười?”
“Ư….”
Rèm cửa hình Kungfu Panda bị kéo sang hai bên, ánh sáng ùa vào trong phòng từ cửa sổ lớn, chiếu đến một cuộn chăn lớn đầy hình Hello Kitty trên giường. Bên trong cuộn tròn phát ra tiếng rên rỉ ngái ngủ, một lúc sau, hàng loạt thú bông ngắm chuẩn mục tiêu liên tiếp bay tới khiến cho cục tròn phát ra những tiếng “Ai ái…”
“Mới có 6 giờ mà…” Cuối cùng cuộn tròn cũng chịu thua dưới cơn mưa thú bông. Một cô nhóc mặt hơi vuông, da ngăm đen, trán đầy mụn thò đầu ra khỏi chăn bông. Đôi mắt một mí nhỏ xíu nhắm díp lại, cái mũi hơi hếch vẫn còn đỏ ửng bởi bị chà xuống nệm, mái tóc rễ tre ngắn ngang vai vai bù xù như tổ quạ.
“Đứa nào nào hôm qua sống chết kêu chị gọi dậy lúc 5 giờ hả?” Trái ngược với cô nhóc lôi thôi trên giường, người vừa ra sát chiêu thú bông lại là một cô gái xinh đẹp. Mái tóc xoăn bồng bềnh dài đến tận eo, trên người cô mặc một bộ vest công sở vừa vặn ôm khít những đường cong hoàn hảo. Khuôn mặt nho nhỏ, làn da được chăm sóc mịn màng, mắt anh đào kẻ hơi xếch lên cùng lông mày được tỉa gọn gàng, khiến cho bất kì ai nhìn vào cũng cảm nhận được sự độc lập cùng kiêu ngạo hiếm thấy. Cô gái nheo mắt nhìn đứa nhóc vẫn còn lơ mơ ngồi trên giường, mắt hoa đào ẩn một tia buồn cười cùng sủng nịnh.
“Ợ… Sao em không nhớ ra lí do phải dậy lúc 5 giờ nhỉ?”
“Thằng nhóc kia đợi em cũng cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-tam-vi-ho-tieu/1606673/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.