“Tiểu bảo bối đừng manh động aaaaa!!!”
Giây phút ta thấy nàng trầm nửa mình trong Liên Trì, một nỗi khủng hoảng không kiềm chế được mà bùng lên trong ta…
Tiểu bảo bối không lẽ quá cô đơn nên nghĩ quẩn a!!!
Thật vất vả mới lôi được nàng lên bờ, ta cố nhịn xuống mùi máu tanh đang dâng lên trong cổ họng, Tán thần đan quả thực đã ăn quá sâu, chỉ một chút động chạm với tiểu bảo bối cũng khiến ta dụng hết sức lực.
Tâm ta thật đau, là tại ta không thể chăm sóc cho nàng thật tốt mới khiến nàng nghĩ quẩn như vậy!
“Tiểu bảo bối ngốc nghếch a! Không cứu được tiểu Vân Nhi thì chúng ta từ từ tìm cách, nàng đừng có nghĩ quẩn! Vạn vạn không được nghĩ quẩn! Nàng làm vậy thì ta phải làm sao ah! Tiểu Vân Nhi phải làm sao ah~”
Ta rất sợ, rất sợ tiểu bảo bối sẽ bỏ lại ta! Nàng nói không có nàng thì ta phải làm sao bây giờ!?
“...Ngươi bị cái gì vậy!?... Ta đang định hái hoa sen!”
“A... không phải nàng nghĩ quẩn...”
“Ngươi mong ta nghĩ quẩn sao?”
“Không có! Ô ô ... Hù chết ta!”
“...”
Thật tốt! Chỉ là hái hoa sen mà thôi. Trái tim đang nhảy nhót của ta cuối cùng cũng rơi xuống. Ôm chặt nàng vào lòng, ta không dấu vết nuốt xuống đống tanh ngòm sắp trào khỏi khóe miệng.
Bình tĩnh a~ Không được để tiểu bảo bối phát hiện a~
“Tiểu bảo bối...? Nàng không sao thật chứ?”
“Không có.”
“Di... Đừng khóc! Nàng đau ở đâu sao ? A... để ta xem.”
“Không sao.”
Gì mà không sao!? Nàng xem nước mắt tuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-tam-vi-ho-tieu/1606664/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.