Đêm nay cũng lại là một đêm bận rộn của Thúy Hương Lâu. 
Sau màn múa “Hằng Nga bôn nguyệt” của tỷ tỷ, không khí trong đại sảnh cũng đã im lặng không ít. Chỉ tới khi tỷ tỷ bước ra sau hậu viện mới nghe được tiếng huyên náo đằng xa quay trở lại. 
Tôi một con cáo nhỏ đang ngồi thu lu trong chum rỗng nhìn lên mặt trăng. 
Cũng không phải tôi muốn ngồi trong này… 
Là bị nhóc con chết tiệt Vân Nhi quẳng vào ! 
Cũng chỉ có thể trách tôi quá nhỏ bé, đến đứa nhỏ ba tuổi cũng dễ dàng bắt nạt tôi. Thành chum quá cao quá trơn không thể trèo nổi, mà cổ họng cũng quá bé không thể gọi người đến giúp… 
Cho nên tôi ngồi ngắm trăng để quên đi cơn đói… 
Từ hồi thành cáo đến giờ giác quan của tôi cũng nhạy lên không ít. Loáng thoáng có thể nghe được bước chân nhịp nhàng đang tới gần. Mũi cũng ngửi được mùi hương hoa gì đó ở túi hương của tỷ tỷ … 
Tôi duỗi cái lưng tê rần vì ngồi quá lâu, chuẩn bị dùng móng cào thành chum để khiến tỷ tỷ chú ý. Đêm khuya tĩnh lặng, tiếng động nhỏ cũng sẽ đươc rõ ràng đúng không? 
Tới giờ cho đám móng vuốt tụi bay phát huy công dụng rồi đó… 
“Không biết khách quý hạ cố tới thăm là có việc gì?” 
Hở…? 
Khách quý ? 
Tôi lập tức thu ngay bàn chân định giơ lên lại, hết sức cẩn thận không tiếng động nép vào thành chum nghe lén! 
Cái chum này vốn bị thủng vài chỗ, cho nên người ta không dùng đến nó nữa. Tôi thật khó khăn căng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-tam-vi-ho-tieu/1606645/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.