Chờ cho mọi người rời đi hết, hoàng tử mới kéo tay thánh nữ lại gần mình, chàng nói:
- Cảm ơn nàng một lần nữa.
- Hành y chữa bệnh là chuyện nên làm của Thánh nữ Y Tộc, xin hoàng tử đừng đa tạ tiểu nữ nhiều như vậy.
- Nàng đã đồng ý ở lại đây ba ngày, vậy ta sẽ làm cho ba ngày ấy của nàng thật là hoàn hảo.
Chàng dẫn nàng đi tới khu vườn sau thư phòng của mình. Chàng nói:
- Nàng biết không? Mẫu thân của ta từng nói, người đã trông rất nhiều hoa cỏ đẹp chờ ngày mà ta có thể nhìn thấy ánh sáng, tận mắt chứng kiến từng bông hoa mà người dành tặng. Có điều một nam nhân lại đem lòng yêu thích hoa cỏ, có vẻ lạ nhỉ?
- Mỗi người đều có thú vui riêng, ngài thích hoa cũng đâu có gì lạ, đến tiểu nữ còn luyện kiếm hằng ngày trên núi mà.
Hai người họ cười với nhau, ngồi tâm sự cùng nhau. Trùng hợp là, đêm nay trăng lại sáng tới vậy, thánh y ngỏ ý muốn về phòng, vì đêm khuya, nam nữ ở cùng nhau là không phải phép, nhưng chàng cứ nhất quyết giữ nàng lại. Chàng nói:
- Nàng có biết, khi mắt ta còn chưa được trị khỏi, ta đã thề điều gì không?
- Là điều gì?
- Ta thề, nếu như nữ nhân nào có thể chữa khỏi đôi mắt của ta, ta sẽ cưới người đó, nhưng giờ nàng..
Nàng chợt đứng vật dậy, nói với chàng:
- Thánh nữ y tộc không được phép cưới xin tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-sinh-ai-mo/2981988/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.