Thời tiết nóng lạnh thất thường dễ dẫn tới cảm mạo, thêm việc tối qua ngủ không đắp chăn kĩ, sáng nay ăn mặc mỏng, chiều chiều tầm ba, bốn giờ Hứa Niệm bắt đầu cảm thấy đầu óc quay cuồng khó chịu, người trẻ tuổi thích cậy mạnh, không coi đây là chuyện to tát. Đến thời điểm hoàng hôn nàng liền phát sốt, gương mặt đỏ ửng, hơi thở phả ra cũng nóng hơn bình thường.
Cố Dung phát hiện ra điểm không thích hợp, dùng mu bàn tay chạm nhẹ lên trán nàng, mày nhíu chặt.
"Cảm thấy không thoải mái à?"
Hứa Niệm lắc đầu: "Vẫn ổn, chỉ là hơi hơi chóng mặt nhức đầu thôi ạ."
Lời vừa nói ra kèm theo thanh âm khàn khàn, hữu khí vô lực, cả người đều mệt lả.
Cố Dung sắc mặt ngưng trọng, tuy trên mặt không biểu lộ chút gì lo lắng nhưng vẫn lập tức dẫn nàng đến bệnh viện. Hứa Niệm không muốn đi, tùy ý ra hiệu thuốc mua vài liều thuốc cảm là được, Cố Dung đương nhiên không đồng ý. Thời điểm đến bệnh viện trời đã tối đen nhưng vẫn đông đúc như cũ, chỗ đăng ký khám bệnh người xếp thành hàng dài.
Bệnh viện ở Lão Thành Khu làm việc không năng suất như bên Tân Khu, dòng người xếp hàng chậm rì rì tiến lên, Hứa Niệm cảm thấy đau đầu, xếp hàng chung với Cố Dung trong chốc lát có chút đứng không nổi nữa, Cố Dung đỡ lấy nàng thấp giọng hỏi: "Khó chịu lắm sao?"
Hứa Niệm lúc này không còn để ý đến khoảng cách giữa hai người như ngày thường nữa, nhắm mắt lại dựa vào đối phương thều thào nói: "Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-phan-vua-y-nguoi/260817/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.