Ban nãy ăn xiên nướng, quả thật lúc này có chút khát, Hứa Niệm cầm một chai, vừa mở ra liền nghe Trầm Vãn không ngẩng đầu lên nói: "A Niệm, khui giùm mình lon Cola, mình đánh xong ván này đã."
Ba chai đồ uống trước mặt không có Cola, Hứa Niệm muốn đứng lên đi lấy lại thấy Cố Dung khui chai Sprite thả xuống trước mặt Trầm Vãn, vừa lúc đó Trầm Vãn bị đối phương xuất chiêu hạ gục, tức giận đến muốn mắng người, vừa ngẩng đầu lên thấy dì mình trước mặt lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng. Nàng vẫn là có chút sợ Cố Dung, dù sao Cố Dung cũng là trưởng bối, ít nói ít cười lại có hơi nghiêm khắc.
Trầm Vãn hậm hực uống Sprite, nhìn sang đám người bên kia vừa nói vừa cười, nghi hoặc hỏi: "Dì nhỏ, sao dì không qua kia nói chuyện với mọi người?"
Cố Dung thần sắc lãnh đạm, nhẹ giọng nói: "Các nàng đang bàn chuyện làm ăn."
Trầm Vãn nhướng mày, nàng vẫn luôn cho rằng đây là bạn bè cũ lâu ngày gặp lại tụ tập vui chơi, hóa ra còn có nguyên nhân khác. Bất quá cũng không có gì đáng trách, lăn lộn ngoài xã hội chính là như vậy, ngoại trừ cảm tình ra còn có lợi ích, mà cảm tình chân chính thì chẳng còn bao nhiêu. Nàng không thích như vậy, quẹt quẹt di động nói với Hứa Niệm: "Lại đây hợp tác chút đi, hai đứa mình lâu rồi cũng không chơi game chung."
Hứa Niệm tuy ít chơi điện thoại nhưng đánh game cũng không đến nỗi nào, vừa hay lúc này không có việc gì làm, giết thời gian một tí, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-phan-vua-y-nguoi/260814/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.