Giang Nhu nghe xong cười cười, cô cũng biết sinh nhật con gái Lê Tiêu là ngày 17 tháng 10, mới đồng ý để Lê Tiêu đi ra ngoài.
Về phần mang thai không ở xa chồng, cô thật sự không có suy nghĩ ở mặt này, có lẽ là vì trước kia những người phụ nữ ở bên cạnh đều rất lợi hại, cái hôm giảng viên đại học của cô sinh con còn gọi điện thoại mắng bọn họ, các chị gái trong đồn công an mang thai tám tháng còn phóng xe như gió bão, đến ngay cả chị dâu cô, lúc mang thai cũng trang điểm bàn việc làm ăn với người ta.
Mỗi người đều rất cố gắng làm việc sinh hoạt.
Cho nên sau khi đi vào nơi này cô mới có thể thích ứng rất nhanh.
Thím Vương vừa đi vừa lặng lẽ đánh giá Giang Nhu, tuy rằng hai nhà gần nhau, nhưng đối với tình huống của Lê Tiêu và Giang Nhu bà ấy cũng không biết nhiều, chỉ biết là có một ngày cô gái này đột nhiên vào ở nhà họ Lê, bình thường đóng cửa kín kẽ, cũng không lên tiếng, không biết còn tưởng rằng không có ai ở nhà. Sau đó mấy lần nhìn thấy cô ra ngoài thì phát hiện bụng lớn lên.
Tiếng tăm của Lê Tiêu ở xung quanh từ nhỏ đã không tốt, làm con gái người ta lớn bụng cũng rất bình thường, đứa nhỏ đó có tệ đi nữa, ít nhất bên ngoài vẫn không thể chê, hồi nhỏ không biết bao nhiêu cô gái thích anh đuổi tới cửa nhà.
Ấn tượng của thím Vương với Lê Tiêu lại càng không tính là tốt, bởi vì lúc trước bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/485273/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.