Sau khi vào cửa đi về chỗ ngồi, Hướng Phỉ Phỉ đang nói chuyện vói lớp trưởng ở bên cạnh, khi nhìn thấy cô, cô ấy vội vàng chào hỏi: "Sao cậu lại đến muộn vậy? Vừa rồi giáo viên đi qua hỏi cậu tại sao chưa đến lớp?"
Không đợi cô hỏi, cô ấy thẳng thừng nói tiếp: "Tớ nói cậu vừa tới, sau đó phát hiện không mang theo sách nên quay về lấy rồi."
Cô ấy nhướng mày, tự hào về sự nhanh trí của mình.
Cô ấy cũng chỉ nhanh trí động não tí thôi, không ngờ giáo viên lại thật sự tin, cũng không nói gì, phải biết lần trước lớp phó học tập đi muộn, giáo viên đã kéo cậu ấy ra đứng phạt.
Nhưng nghĩ lại thì thấy cũng bình thường, dù không muốn thừa nhận nhưng giáo viên vẫn luôn khá thiên vị Lê Tuyết. Cô đã trượt kỳ thi lần trước, không chỉ không bị phê bình mà còn được an ủi, động viên các kiểu. Nhiều người trong lớp ghen tị muốn chết.
Lê Tuyết nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, cười với cô ấy: "Đa tạ nữ hiệp!"
Nói xong còn làm động tác ôm tay với cô ấy.
Hướng Phỉ Phỉ bị cô chọc cười.
Buổi sáng có hai tiết toán với tiếng Anh và chính trị, tiết toán vẫn có thể nghe kỹ, dù sao nếu không nghiêm túc học thì thật sự không làm được bài. Chính trị và tiếng Anh thì không ổn, toàn bộ tâm trí của cả hai tiết đó đều đã đi lang thang.
Trong lòng cô còn đang nghĩ đến chuyện xuyên sách, cảm thấy mình sắp bị thần kinh mất rồi.
Nếu ngày nào mà chuyện này còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-sau-khi-xuyen-thu-toi-xui-giuc-em-trai-nu-chinh/4550980/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.