Nàng A Bạch và chàng hoa yêu Thư Lê. Một bông hoa yêu khi đã yêu là yêu hết mình, yêu hết tính mạng, bên cạnh bảo vệ, che chở cho nàng, vì nàng mà hoa đã 10 năm nhưng chẳng tàn, vì nàng mà đổi mạng sống, đổi đôi mắt.
Nàng A Bạch vì yêu cũng hi sinh mình để cho người nàng yêu tu tiên, coi như chấm dứt một kiếp yêu thương nhưng chẳng được đáp lại. Tưởng chừng nàng đã chết nhưng tình yêu của kẻ khác đã cứu sống nàng. Sống một kiếp mới, yêu tên thư sinh mù lòa. Nhưng giờ thì hắn còn đâu, đã còn đâu...Ta từ trước đến nay chưa từng biết rung động là gì! Nhưng lạ là ta lại bị hớp hồn bởi hắn – Thư Lê.
Hắn là một thư sinh nho nhã, gương mặt thanh tú, khôi ngô và dáng người tuấn mỹ nhưng buồn là hắn lại không nhìn thấy gì. Tất nhiên, ta không dám bàn gì đến hắn vì căn bản ta cũng là một người ngang tàn, quậy phá, trộm cướp, hay đánh người,…. Ta với hắn là hàng xóm. Hắn có cả một vườn hoa lê, trà từ hoa ấy thì tuyệt vời…..Tình yêu, nó là thứ đẹp nhất trên thế gian
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.