"Dì Lâm, sau này chúng ta ở đâu?" Bạch Hồng Vận hỏi Lâm Mẫn.
Lâm Mẫn ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Hồng Vận à, dì và Bảo Châu chuẩn bị quay về nhà mẹ đẻ của dì, còn các con thì sao, các con định đi đâu?"
Những lời này của Lâm Mẫn ý nói cho Bạch Hồng Vận và Bạch Hồng Huy biết, bà ta không hề có ý định dẫn theo hai anh em họ.
Bạch Hồng Huy không còn kiên nhẫn nữa: "Dì Lâm không định dẫn theo bọn tôi à?"
Lâm Mẫn vén lọn tóc bị gió thổi ra sau tai: "Tiểu Huy à, con cũng biết nhà bà ngoại của dì rồi đó, trong nhà có nhiều người, mà phòng lại chật hẹp. Dì và Bảo Châu về nhà thì may ra còn đủ chỗ ở, nhưng nhiều người thì không có chỗ."
Bạch Thư Đình đã xong đời rồi, Lâm Mẫn không muốn có quan hệ gì với hai anh em Bạch Hồng Vận và Bạch Hồng Huy nữa.
Hơn nữa, bà ta vẫn đang giấu không ít vàng bạc, nữ trang nữa đây này, nếu dẫn theo hai anh em Bạch Hồng Vận, sao bà ta dám lấy số tiền đó ra mà tiêu cơ chứ?
Hơn nữa, Lâm Mẫn cũng không thật sự thích hai anh em Bạch Hồng Vận, sở dĩ bà ta đối xử tốt với họ là muốn kiếm niềm vui của Bạch Thư Đình thôi, muốn để cho cuộc sống của bà ta ở nhà họ Bạch dễ dàng hơn một chút, cũng là một cách bảo đảm cho tuổi già của mình.
Nhưng bây giờ Bạch Thư Đình vào tù rồi, giam tận mười năm, bây giờ ông ta đã hơn năm mươi tuổi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3879415/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.