Đầu của Triệu Ái Dân ong ong, anh ta lớn bằng ngần này rồi nhưng chưa bao giờ phải chịu ấm ức đến mức ấy.
Anh ta giơ nắm đ.ấ.m định đ.ấ.m về phía Tạ Uẩn, Tạ Uẩn cũng không nhúc nhích, mãi cho đến khi anh ta sắp đến gần mặt anh, anh lại giơ chân ra đá một cú, Triệu Ái Dân lại bay ra ngoài.
Lần này, anh ta nằm dưới đất đến năm phút đồng hồ mà vẫn chưa thể đứng dậy được, trước mắt anh ta tràn ngập sao vàng.
Ngu Thanh Nhàn đi đến bên cạnh anh ta: "Triệu Ái Dân, trước kia tôi và anh không có quan hệ gì cả, sau này lại càng không có, ai đồng ý gả tôi cho anh thì anh cứ đến tìm người đó mà đòi. Còn nữa, mỗi lần anh há miệng ra đều thối c.h.ế.t đi được, có phải bữa tối anh đến hố phân ăn không hả?"
"Tôi thấy anh không thèm nói chuyện luôn cơ mà, vậy cái miệng này cũng không cần giữ lại làm gì nữa." Ngu Thanh Nhàn tát một cái, khóe miệng của Triệu Ái Dân ứa máu, mặt cũng sưng lên.
Đánh xong, Ngu Thanh Nhàn nắm tay Tạ Uẩn rời đi, mà ở phía sau hai người, Triệu Ái Dân nôn ra hai ngụm m.á.u loãng, gãy hai cái răng cửa.
Triệu Ái Dân nằm trên mặt đất hơn mười phút đồng hồ mới có thể đứng lên lắc lắc lư lư đi về nhà.
Vương Quỳnh Phương vẫn đang dọn dẹp nhà cửa, nhìn thấy Triệu Ái Dân về nhà với bộ dáng như thế, bà ta sợ đến mức thét chói tai, chổi cũng bị bà ta ném đi chỗ nào rồi.
Triệu Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3879404/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.