Nhưng làm người thì vẫn coi trọng hình thức, bà Phong muốn moi tiền của Ngu Thanh Nhàn nên không thể không đánh bài tình cảm với cô.
Dường như Ngu Thanh Nhàn vừa nghe được một chuyện gì đó vô cùng hài hước, cô liếc mắt nhìn thấy mái tóc hoa râm của bà Phong và vẻ mặt co quắp bây giờ, không khỏi nhớ đến dáng vẻ kiêu ngạo của bà ta lúc đánh nhau với Miêu Hạ Thu khi trước, so với người trước mặt mà nói thì đúng là hai người hoàn toàn khác nhau.
Bảo sao thế sự vô thường.
"Có chuyện thì nói thẳng đi, tôi bận rộn nhiều việc, không có thời gian nói linh tinh với bà."
Bà Phong không ngờ Ngu Thanh Nhàn lại có thái độ thế này, trong lòng bà ta nghẹn lại.
Một lúc lâu sau, nhìn thấy vẻ mặt càng lúc càng mất kiên nhẫn của Ngu Thanh Nhàn, bà ta vội vàng nói:
"Thanh Nhàn, người ta nói một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa, con xem, con và Liên Thành ở bên nhau nhiều năm như vậy, bây giờ nó lại thành dáng vẻ này, cũng coi như báo ứng rồi. Con đại nhân đại lượng đừng so đo với tiểu nhân, con giúp nó đi, chờ nó khỏi hẳn, mẹ sẽ bảo nó quỳ xuống bồi tội với con."
Ngu Thanh Nhàn bị sự không biết xấu hổ của bà Phong dọa cho ngây người, sống lâu như thế rồi, bây giờ vẫn phải nghe những lời này khiến Ngu Thanh Nhàn mệt mỏi:
"Ai cho bà cái ảo tưởng là chỉ cần Phong Liên Thành xin lỗi tôi là tôi phải tha thứ cho anh ta hả? Ai cho bà tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3879196/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.