Lô Tú Mẫn bị bán đến thôn Xương Sơn nhiều năm, chuyện mấy thanh niên trí thức ở Hạ gia trang giúp những phụ nữ bị lừa bán viết thư bị gây khó dễ, chị ta là người rõ nhất.
Chị ta quả thực không yên tâm đối với mấy kẻ làm nhà nước này.
Ngu Thanh Nhàn nắm c.h.ặ.t t.a.y chị ta:
"Đừng sợ, đừng sợ, chúng ta phải tin trên thế giới này luôn có nhiều người tốt hơn người xấu. Dù sao con sâu làm rầu nồi canh cũng là thiểu số, cảnh sát là công bộc của nhân dân, bảo vệ nhân dân là nghĩa vụ của bọn họ, các chị phải có lòng tin với Tổ quốc và cảnh sát!”
Tay của Lô Tú Mẫn run run, còn đám người Hoàng Tiểu Phân vịn nhau đứng bên đường, chăm chú dựa vào tường, đó là một loại tư thế phòng bị.
Ngu Thanh Nhàn nhìn về phía Yến Ninh, người vẫn luôn biểu hiện rất lớn mật lúc này lại để lộ vẻ mặt tương tự Lô Tú Mẫn.
Ngu Thanh Nhàn cảm giác giống như có một cục bông gòn đang mắc kẹt trong cổ họng, khiến trái tim cô đau nhói.
Cả một đoạn đường này, mấy người phụ nữ đều lộ ra dáng vẻ vô cùng lạc quan, các cô mặc sức tưởng tượng về tương lai, trò chuyện cười nói, Ngu Thanh Nhàn cũng cho rằng trốn thoát khỏi thôn, các cô sẽ thoải mái, sẽ tự do.
Cô thậm chí còn nghĩ sau khi trốn ra được, tác động của việc bắt cóc và lừa bán đối với họ sẽ giảm thiểu.
Cho đến giờ phút này, Ngu Thanh Nhàn mới phát hiện ra, làm sao không ảnh hưởng được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878828/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.