Màn đêm buông xuống, đám người trong thôn đều đi về phía nhà văn hóa thôn. Tối nay, ánh trăng rất sáng, chiếu sáng mặt đất giống như ban ngày vậy.
Lúc đám người lớn họp, cũng là lúc đám trẻ con có thể chơi đùa.
Khi mọi người đã tập hợp hết về phòng họp, bí thư chi bộ thôn đốt đèn dầu, cầm tờ báo trong tay khai mạc cuộc họp.
Bí thư chi bộ thôn đã luống tuổi, ông ta đeo một chiếc kính lão, mỗi lập họp hành gì đó đều nói rất dong dài, một lần họp, chắc chắn phải mất hơn hai tiếng đồng hồ.
Ngu Thanh Nhàn dán cho Thường Bảo Căn lá bùa gây ảo giác, họp được một nửa, Thường Bảo Căn bỗng nhiên đi đến bên cạnh bí thư chi bộ thôn.
Âm thanh bí thư chi bộ thôn đang nói chuyện thì bị gián đoạn: "Bảo Căn, cậu làm cái gì thế?"
Thường Bảo Căn nhếch miệng cười, sau đó tự cởi quần áo của mình xuống.
Động tác của anh ta quá nhanh, nhanh đến nỗi người khác đều chưa kịp phản ứng.
Chưa đến hai phút, quần áo trên người anh ta đã không cánh mà bay.
Khiến mọi người khiếp sợ hơn là lúc anh ta ôm cổ bí thư chi bộ, cả người dán sát rồi uốn éo cọ cọ lên người bí thư chi bộ.
"Hải Anh à, chúng ta làm nhanh một chút." Lời Thường Bảo Căn còn chưa dứt, sắc mặt của bí thư chi bộ thôn đã tối sầm.
Vợ của bí thư chi bộ thôn tên là Hải Anh.
Bí thư chi bộ thôn kìm nén cảm giác ghê tởm lại, quát: "Các người đứng đực ra đó làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878817/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.