🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không có bút, không có giấy vàng, cũng không có mực chu sa, Ngu Thanh Nhàn chỉ có thể dùng linh lực làm mực, lấy tay làm bút, vẽ vào không trung, như thế đặc biệt tiêu hao linh lực.

Vẽ xong phù chú này, cô cảm thấy linh khí trên người đã bị tiêu hao sạch sẽ, nhưng trông gia đình kia nhào vào đánh nhau túi bụi, lòng lại cảm thấy thật đáng giá.

Phòng riêng của nguyên thân là phòng chứa đồ cũ và đồ vứt đi của nhà họ Thường, sau đống đồ bừa bộn bẩn thỉu là một chiếc giường ghép bằng những ván gỗ lởm chởm, giường rất nhỏ, chỉ đủ chỗ cho cô nằm im, trên đó có để vài món đồ ít ỏi của cô ấy.

Ngu Thanh Nhàn không lên giường nằm mà tìm một chiếc đệm rách ở góc phòng, khoanh chân ngồi xuống, tranh thủ từng chút thời gian để tu luyện.

Linh khí trong thế giới này quá loãng, nhưng ít ra như thế đã khá hơn thế giới trước rồi.

Nửa đêm, Ngu Thanh Nhàn mở mắt nhìn ra cửa, đồng thời, cô nhón chân đứng lên, ghé mắt nhìn qua khe, thấy Phạm Xuân Hà đang rón rén từ trong nhà ra ngoài.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy Phạm Xuân Hà có gì đó mờ ám, bèn quả đoán bám theo.

Tối nay không trăng, nhưng trời trong, đầy sao, Phạm Xuân Hà chạy thẳng một đường lên núi, Ngu Thanh Nhàn lén lút bám theo sau, giữ một khoảng cách an toàn đủ để ẩn thân.

Đích đến của Phạm Xuân Hà là một căn nhà gỗ nhỏ, đó là căn nhà nghỉ tạm của những người săn thú trước kia.

Ngu Thanh Nhàn tới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878792/chuong-162.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.