Nụ cười trên mặt Mộc Tâm đông cứng lại: "Sao ông ta không tha cho con chứ?”
Sau lần chia tay chẳng mấy vui vẻ với Giang Bảo Quốc khi cô bé học tiểu học, hai chị em cô cũng chưa gặp lại Giang Bảo Quốc lần nào.
Qua bao năm tháng, nghe lại tin tức của ông ta lại cảm thấy chán ghét và kinh tởm như thấy phân chuột.
“Chính là hạng người như vậy đấy. Mẹ đến là muốn nhắc con cẩn thận, em gái con từ nhỏ đã mạnh mẽ, lại học trường quân sự, mẹ yên tâm về con nhưng không yên tâm về nó.”
"Mẹ yên tâm, con không dại mà để ông ta thao túng." Cuộc sống của mình khó khăn lắm mới tươi sáng trở lại, Giang Bảo Quốc đứng hòng phá hoại chúng.
“Mẹ tin con.”
Ăn xong, Ngu Thanh Nhàn lên ký túc xá của Mộc Tâm, nói vài lời với bạn cùng phòng cô bé rồi rời đi.
Cô đến trường của Thủy Tâm, Thủy Tâm nghe mục đích đến đây của Ngu Thanh Nhàn liền khịt mũi.
“Ông ta có giỏi thì đến đây, con hô một tiếng, xem đồng đội của con xử ông ta thế nào."
Thủy Tâm chỉ chỉ các bạn mặc quân phục đang đi lại trong trường.
Học trong một ngôi trường thế này, cảm giác an toàn mười phần đủ mười.
“Biết rồi, vậy mẹ về nhé, cuối tuần nhớ về. Có muốn ăn gì không? Chị gái con thèm sườn hầm, còn con?"
“Con muốn ăn giò heo, giò heo kho của bà nội.”
“Rồi, về nhà nấu cho con.”
Ra khỏi trường học của Mộc Tâm, Ngu Thanh Nhàn đến cửa hàng tạp hóa trên đường mua giấy viết thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878758/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.