Lì xì cho con dâu do bà Lục và ông Văn chuẩn bị đều là vàng, bà Lục giải thích với Ngu Thanh Nhàn:
“Hiện giờ vật giá ngày càng cao, mua chút đồ dùng cứ cả trăm cả nghìn mà tính, mẹ cứ tiếc tiền tiêu. Tiền Thanh Yến đưa mẹ, mẹ đổi một phần thành vàng, thịnh thế sính đồ cổ, loạn thế sính vàng, bất luận khi nào, vàng đều là thứ được bảo đảm giá trị.”
Không thể không nói bà Lục quả thật rất nhạy bén, hai tháng nay, vật giá tăng đặc biệt nhanh, ngay cả mấy thứ như trấu cám cũng tăng gần gấp đôi rồi.
Ngu Thanh Nhàn cũng đã sớm đổi đại bộ phận tiền mặt trong nhà thành vàng.
“Con cũng thấy tiếc tiền mua lắm, đa số tiền con kiếm được từ việc bán giấm cũng đổi ra vàng hết.”
Bà Lục vui mừng nói: “Chúng ta đúng là người một nhà nhỉ, ý tưởng cũng giống nhau nữa.”
Bà cười, đeo vòng tay bạc cho Mộc Tâm và Thủy Tâm.
Đây là món trang sức đầu tiên của hai cô bé, cả hai đều vô cùng yêu thích, nâng niu ngắm nghía không biết chán.
Hai ngày sau, trời đã trong xanh trở lại. Bà Lục dậy từ khi trời còn tờ mờ, đi ra quét sân một lượt, lại dọn dẹp phòng ốc, lát sau, đầu bếp do bọn họ mời tới làm tiệc đã tới rồi.
Danh sách món ăn đã được đầu bếp và mọi người trong nhà định trước từ hôm qua, ngay cả nguyên liệu nấu ăn cũng do đầu bếp ra chợ sớm mua về đầy đủ.
Văn Thanh Yến tới một nhà chăn nuôi dê gần đó dắt một con dê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878732/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.