"Nếu cháu thật sự ở bên Thanh Yến thì thím rất yên tâm. Thím cũng rất yêu quý hai cô bé Mộc Tâm Thủy Tâm, nếu hai đứa nó trở thành cháu gái của thím, thím nằm mơ cũng có thể cười tỉnh."
"Thím cũng không bắt cháu sinh con, cháu muốn sinh thì sinh, không muốn thì thôi, đều tùy cháu, thím không ép." Bà Lục cũng không đặt nặng chuyện cháu đích tôn.
Lúc còn trẻ bà khó mang thai, gả cho ông Văn ba năm mới có thai Văn Thanh Yến, lúc mang thai còn bị nghén lên nghén xuống, nôn từ lúc có thai đến lúc sinh con, ăn cái gì cũng không thấy ngon.
Văn Thanh Yến sinh ra được hơn hai cân, nhỏ xíu, mấy bận bà tưởng đứa bé này không nuôi sống nổi.
Nếu sớm hơn mười năm, bà nhất định hi vọng con dâu sinh cho mình một đứa cháu trai. Nhưng bao năm qua bà Lục đã sớm nhìn thông suốt rồi, cũng giống như ông Văn thường xuyên khuyên bảo bà, con cháu có phúc của con cháu.
Ngu Thanh Nhàn thực sự không ngờ nói chuyện một lúc, bà Lục lại đưa đề tài đến tận chuyện sinh con rồi.
Người tu chân có tu vi càng cao thì con nối dõi càng ít, vì vậy họ càng coi trọng chuyện con nối dõi.
Ngu Thanh Nhàn không bài xích chuyện sinh con, nhưng cô chưa chuẩn bị sẵn sàng.
"Thím ơi, chuyện này, cứ để thuận theo tự nhiên đi."
Không mở miệng ra đã từ chối ngay thì vẫn còn hi vọng, bà Lục thả lỏng cả người, nụ cười trên mặt không sao hạ xuống được.
Sau khi quay về từ nhà Ngu Thanh Nhàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878714/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.