"Phiền phức với không phiền phức gì chứ, đều vì nhân dân phục vụ cả." Công an Lương vui vẻ cầm cốc tráng men đựng trà của mình lên.
"Vậy được rồi, hai người trở về đi."
Sau đó công an Lương lại nói với Giang Bảo Quốc:
"Đồng chí Giang, theo lý mà nói đây là chuyện riêng của anh, nhưng là người đứng ngoài, tôi vẫn phải nói một chút quan điểm của mình cho anh nghe. Nếu anh đã ly hôn với đồng chí Lục, thì chính là không còn quan hệ gì nữa, anh bảo vợ cũ của mình đến chăm sóc mẹ mình quả thật có chút không thích hợp."
Những lời này chỉ thiếu điều nói thẳng Giang Bảo Quốc là đồ không biết xấu hổ.
Gương mặt vốn đã xanh tím của anh ta bây giờ đen xì.
Nhưng anh ta lại chẳng nói được gì, chỉ đành gật đầu đồng ý.
Công an Lương gật đầu, lại quay sang nói với Ngu Thanh Nhàn:
"Dĩ nhiên, đồng chí Lục ra tay đánh người cũng là không đúng, có chuyện thì từ từ nói, có khó khăn thì đến tìm công an. Được rồi, hai người trở về đi, tôi cũng phải thu xếp một chút rồi đi họp."
Ngu Thanh Nhàn mỉm cười tạm biệt công an Lương, bước nhanh ra khỏi đồn công an, Giang Bảo Quốc nhanh chóng đuổi theo, nhưng cô không thèm quan tâm đến anh ta.
Đến khi thấy Giang Bảo Quốc theo mình một đoạn dài, Ngu Thanh Nhàn quay đầu lại uy h.i.ế.p anh ta một câu:
"Giang Bảo Quốc, tôi đã sớm hết sạch kiên nhẫn với anh rồi, thức thời thì đừng có tới tìm tôi, nếu như anh còn quay lại quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878709/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.