Ngu Thanh Nhàn khẽ vỗ lên lưng cô bé.
Qua hồi lâu, rốt cuộc Lục Thủy Tâm cũng khóc xong, cô bé nói:
"Mẹ ơi con ghét Giang Bảo Quốc lắm."
Ngu Thanh Nhàn không sửa xưng hô của Lục Thủy Tâm đối với Giang Bảo Quốc, giống như cô chưa bao giờ bảo Lục Mộc Tâm không được gọi anh ta là cha.
Cô vỗ vai Lục Thủy Tâm:
"Ừ, không sao, mẹ cũng ghét ông ta."
Lục Thủy Tâm lập tức lên án Giang Bảo Quốc:
"Giang Bảo Quốc thực sự không phải là người tử tế, vợ bé của ông ta không muốn hầu hạ bà nội, lại muốn gọi chị con về hầu hạ, còn nói bà nội đối xử với chị con tốt nhất, thực ra bà nội đối xử với chị con rất tệ.
Mẹ ơi, hôm nay con mới biết, bà nội sẽ cấu véo chị lúc không có ai, bà thật quá đáng. Còn cả Giang Bảo Quốc..."
Lục Thủy Tâm nói rất nhiều, câu cú không mạch lạc, nghĩ đến cái gì thì nói cái đấy.
Nói đến khi mệt, cô bé mới lăn ra ngủ.
Ngu Thanh Nhàn đắp chăn cho Lục Thủy Tâm, chợt nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Trong bóng tối, Ngu Thanh Nhàn mỉm cười.
Tình cảm hai chị em Lục Mộc Tâm và Lục Thủy Tâm rất tốt.
Lúc Lục Mộc Tâm đến tìm cô, câu nói đầu tiên chính là vì bất bình thay cho Lục Thủy Tâm, mà Lục Thủy Tâm lại bật khóc vì cảm thấy Lục Mộc Tâm đáng thương.
Tình cảm chị em này khiến Ngu Thanh Nhàn rất hâm mộ.
Cô là con một, người phụ nữ thân thiết nhất ngoại trừ mẹ thì chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878704/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.