Ngu Thanh Nhàn cầm một quả bỏ vào miệng:
"Ngọt thật đấy! Chị ơi, bây giờ em đang tự mình cất giấm bán, buôn bán cũng không tệ, sáng sớm nay đã bán được khá nhiều, còn một ít em lười mang về, nên mang tới đây cho chị. Không phải đồ quý giá gì, chị cũng đừng khách sáo với em."
Giấm còn lại khoảng một cân, chị Lý ngửi mùi, cảm thấy trong vị chua còn lẫn vị ngọt, chỉ ngửi thôi đã khiến chân răng ứa nước:
"Em bán bao nhiêu tiền một cân, để chị trả cho em theo giá thị trường."
"Chị ơi, em với chị nào phải người xa lạ. Không lấy tiền đâu, nếu chị thấy ngon, vậy thì tuyên truyền giúp em chút, giới thiệu cho em ít khách hàng, như vậy còn tốt hơn." Ngu Thanh Nhàn nói: "Hơn nữa, lúc em dọn vào nhà mới, chẳng phải anh rể đã tặng em chút lương thực sao. Lúc đó đúng là giải mối nguy lửa đốt lông mày của em, hơn nữa giá lương thực nào có rẻ hơn giấm chứ?"
Chị Lý cũng là một người hào sảng, chị nghe vậy thì cười nói:
"Vậy chị mặt dày nhận nhé, đến lúc đó chị tuyên truyền cho hàng xóm láng giềng giúp em."
"Ôi, tốt quá." Hai người cứ thế đạt được nhất trí.
Ngồi một lúc lâu ở nhà chị Lý, Ngu Thanh Nhàn đánh xe bò về.
Từ lúc chuyển kiếp đến giờ cô vẫn luôn tiêu tiền, rốt cuộc cũng đã nhìn thấy tiền vào rồi.
Ngu Thanh Nhàn vui vẻ trở về, đúng lúc nhìn thấy có người đang bán gà mái, cô mua lấy một con.
Dù giá gà mái không rẻ, nhưng Ngu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878689/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.