Mấy năm trước lúc chọn trưởng thôn, nếu không phải ông ta biết mấy cái chữ, chồng bà Lục lại vì con trai ở bên ngoài chưa biết sống c.h.ế.t nên không làm, thì chức trưởng thôn này còn không đến phiên ông ba Lý.
Bởi vì chút ân tình hồi còn bé ấy, cũng vì mấy học sinh được cha chồng bà Lục năm đó dạy học đều có triển vọng, cho nên nhà họ Văn có địa vị rất cao ở thôn Điền Dương, ông ba Lý cũng rất kính trọng gia đình bà.
Bà Lục không có ác cảm gì với ông ba Lý, nhưng con người thím ba Lý thì từ đầu đến cuối bà đều khinh thường.
"Cháu đừng sợ, con bác về rồi, Lý Mãn Trụ không dám đến gây sự với cháu nữa đâu." Nhắc đến con trai, trên mặt bà Lục hiện ra vẻ tự hào.
Con trai bà từ nhỏ đã xuất chúng, luôn đứng đầu trong trường học, còn học võ với một sư phụ mở võ quán trong thành phố mấy năm, trẻ con nông thôn đều sợ anh, nói là trùm sò trong thôn Điền Dương cũng không quá đáng.
Ngu Thanh Nhàn nhận lấy tấm lòng này:
"Cảm ơn thím."
Hai người nói chuyện một lúc, Ngu Thanh Nhàn cũng nói về chuyện nhà mình, biết được cô không phải là quả phụ, chỉ là người chồng sau khi công thành danh toại thì đứng núi này trông núi nọ, bà Lục cực kỳ tức giận.
"Nhân phẩm của chồng cháu không được."
Ngu Thanh Nhàn rất đồng ý với câu này:
"Anh ta nói đây là tự do yêu đương, tự do hôn nhân."
Bà Lục chỉ đáp lại câu này bằng một tiếng phỉ nhổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878683/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.