Vương Văn Quân biến sắc.
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy Giang Bảo Quốc và Vương Văn Quân đúng là nồi nào úp vung nấy, nhìn thấy bé gái, câu đầu tiên lại là gả cho người ta, khiến người ta vô cùng phản cảm.
Lẽ nào giá trị của một người con gái ngoại trừ lấy chồng thì không có cái gì khác? Chẳng trách mà kiếp trước hai người này lại làm chuyện đó, không ngờ ngay từ sớm đã có tính toán rồi.
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy kiếp trước nguyên thân còn chưa đủ tàn nhẫn, nếu đổi thành cô, hai người này đừng ai nghĩ đến chuyện sống sót.
Tuy gia đình của Giang Bảo Quốc cũng vì bị vu oan mà điều xuống cơ sở, nhưng đó là vì họ rất huênh hoang, khiến cho người khác chướng mắt.
Ba cha con nhà họ Phùng chết chưa hết tội, nhưng đôi vợ chồng Giang Bảo Quốc cũng không gột sạch được tội.
Phùng Cương để ý đến Giang Mộc Tâm là năm 1957, lúc này Giang Bảo Quốc đã ở vị trí đội trưởng hơn sáu năm, mà Phùng Cương đã thăng chức thành lữ đoàn trưởng vào năm 1954, Giang Bảo Quốc muốn tới gần hơn một bước, Phùng Cương có thể cho anh ta cơ hội này.
Em trai Phùng Cương cũng làm lính, chuyển nghề vào năm 1952, trở thành quản đốc nhà máy quân nhu. Đứng sau nhà máy này là quân đội, các mặt đãi ngộ đều rất tốt. Em dâu của Vương Văn Quân muốn vào đó làm việc, nhưng nhà máy khó vào, cả nhà họ đều đang sầu lo.
Lúc này Phùng Cương để ý đến Giang Mộc Tâm, quả thực là buồn ngủ gặp chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878654/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.