Nguyên thân nói, bi kịch của hai đứa con gái đều bắt nguồn từ mình. Từ nhỏ cô ấy đã nói với hai chị em rằng cha của chúng là anh hùng, sau khi li hôn cũng không muốn chúng oán hận cha, nên luôn giữ hình tượng của anh ta trước mặt chúng.
Nguyên thân rất hối hận, cô ấy nói nếu lúc trước cô cho bọn trẻ thấy rõ bộ mặt thật của Giang Bảo Quốc thì tốt rồi, hạ thấp anh ta, Giang Mộc Tâm cũng sẽ không dễ dàng theo Giang Bảo Quốc đi, mà không đi thì bi kịch sau đó sẽ không xảy ra.
Nước mắt Giang Mộc Tâm lập tức rơi xuống, cô bé đã mười bốn rồi, biết rất nhiều điều.
Từ lúc đến nơi này, chuyện cô bé nghe được nhiều nhất là cha muốn li hôn với mẹ để lấy vợ mới.
Có người nói cha cô bé là người không có lương tâm, người vợ tào khang nói bỏ là bỏ. Cũng có người nói cha cô và mẹ cô không có tình cảm với nhau, hiện giờ tôn trọng yêu đương, kết hôn tự do, cha cô không sai.
Giang Mộc Tâm muốn bước ra phản bác lại họ, cha mẹ cô bé có tình cảm với nhau, không phải như những gì họ nói. Cô bé từng nhìn thấy thư cha gửi cho mẹ, tình ý trong thư kéo dài không dứt! Chỉ là Giang Mộc Tâm nhát gan, không dám ra cãi nhau với những người đó.
Ngu Thanh Nhàn lau khô nước mắt cho Giang Mộc Tâm, dịu dàng an ủi: "Đừng khóc."
Giang Mộc Tâm lập tức khóc thành tiếng, Giang Thủy Tâm nhìn chị lại nhìn mẹ, mếu máo rồi khóc to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878642/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.