Giang Mộc Tâm không dám nói mình được gả cho một ông già, cô sợ nguyên thân sẽ liều lĩnh chạy đến đòi công bằng cho mình.
Giang Bảo Quốc và Phùng Cương là người có quyền thế, hai người đấu không lại họ.
Giang Mộc Tâm chết, nguyên thân biết được toàn bộ câu chuyện hận đến mức hai mắt hằn máu.
Bà đi tìm bưu điện, tốn một khoản tiền lớn để gọi điện thoại về trạm vệ sinh trên thị trấn.
Bác sĩ ở trạm vệ sinh là em họ của nguyên thân, bảo chị ấy gọi Giang Thủy Tâm đến nghe điện thoại.
Nguyên thân kể lại toàn bộ chuyện của Giang Mộc Tâm cho cô nghe, lại hỏi cô nếu mình làm chuyện quá khích, cô có trách mẹ không.
Giang Thủy Tâm nói không trách.
Ngày Giang Mộc Tâm hạ táng, Phùng Cương để tỏ lòng áy náy, đã tổ chức tang lễ rất long trọng, nguyên thân cũng đến tham gia.
Bà ngồi một bàn với gia đình Giang Bảo Quốc, gia đình Phùng Cương, con trai của Phùng Cương cũng có mặt ở đấy.
Là hung thủ chính hại chết Giang Mộc Tâm, nhưng cậu ta không hề áy náy chút nào.
Biết nguyên thân là mẹ ruột của Giang Mộc Tâm, cậu ta còn cười khiêu khích bà.
Con cả của Phùng Cương sắp hai mươi, hiểu chuyện hơn chút, nhưng không hề giảm sự căm ghét dành cho Giang Mộc Tâm.
Là cha ruột của Giang Mộc Tâm, Giang Bảo Quốc lại chẳng tỏ vẻ gì khi thấy con gái qua đời, trong tiệc rượu nghe thấy con trai nhỏ của Phùng Cương chơi bóng rổ đứng đầu toàn trường, còn khen ngợi một phen, việc này trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-an-hai-xuyen-thanh-phao-hoi/3878634/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.