Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Duy Duy hoàn toàn không biết gì về việc này cả, sáng sớm, cô rời giường, đi ra ngoài cửa cắt rau cho lợn. Mới vừa đi đến ruộng, cô gặp một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, đeo chiếc kính viền tơ vàng đang bị vây quanh tiến đến.
Người này đeo chiếc kính mắt vuông, khí phách nội liễm theo cách ăn mặc liền nhìn ra, cũng không phải là người địa phương. Hơn nữa, người này còn có một đôi môi mỏng bạc tình, dáng người cao gầy, trông rất giống một người có tri thức, so với những người dân xung quanh, anh ta trông mang phong cách tây hơn. Người như này cũng khó trách khiến cho mọi người sẽ yêu thích.
Sắc mặt Tề Nguyên Tân lo lắng, anh ta thỉnh thoảng về bốn phía, thấy xung quanh không có ai mới kéo Tô Duy Duy đến sau đống rơm, nhỏ giọng nói: “Duy Duy, sao em lại không đi tìm anh? Hôm đó, anh chờ em suốt cả đêm ở nhà ga.”
Tề Nguyên Tân lo lắng, anh ta đã hẹn với Tô Duy Duy cùng nhau bỏ trốn. Anh ta đã chuẩn bị tinh thần sẽ đi đến thành phố khác để bắt đầu lại một cuộc sống mới, vì người yêu, anh ta chấp nhận vứt bỏ những đại ngộ của gia đình, vứt bỏ lại cả người nhà để có thể ở bên Tô Duy Duy. Tô Duy Duy sợ bị người khác dè bỉu khi ở cùng một chỗ với anh ta, nên anh ta bèn đề nghị hai người cùng nhau bỏ trốn. Anh ta tự cho rằng mình đã hy sinh rất nhiều cho đoạn tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283038/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.