Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi nói xong, những người bán hàng rong khác cũng đến để dò xét. Tô Duy Duy đều âm thầm đồng ý tất cả, chỉ bảo gọi mọi người mời gọi khách cho mình. Dù sao ở thời đại này một tệ cũng không nhỏ, rất nhiều người không nỡ bỏ tiền sẽ hỏi mấy người bánh hàng rong bên cạnh xem đây có phải trò lừa đảo hay không? Lúc này nếu những người bán hàng rong kìm lại thì Tô Duy Duy cũng khó làm ăn, không bằng dỗ ngon dỗ ngọt mọi người để họ giúp cô. Sau này cô cũng không định dùng phương pháp này để kiếm tiền này lâu dài, ai muốn học cứ học.
Trời chạng vạng tối, Tô Duy Duy âm thầm đếm tiền, thế nhưng tiền nhiều hơn cô tưởng tượng, được 112 tệ. Cả ngày hôm nay không ai vượt qua thử thách, theo lý mà nói hơn một trăm người chơi thì có một hai người thành công mới đúng. Nhưng có lẽ vì thời tiết nóng bức, nhiều người càng viết càng cảm thấy nóng nảy khó chịu, thậm chí còn không viết xong 600 số.
Mấy quán bán hàng rong khác đều đã thu dọn quán, Lương Tiểu Muội đưa Tranh Tranh đi xem vòng vòng. Trong hội chùa có rất nhiều đồ chơi mới lạ, hai người nhìn nhau, khi quay về thì rất hào hứng nói về cái này cái kia. Tô Duy Duy mỉm cười ôm Tranh Tranh lên xà: “Được rồi, dẫn hai đứa đi ăn đồ ngon.”
Tranh Tranh nháy mắt mấy cái, đôi mắt tràn đầy vẻ khó hiểu, cho đến khi Tô Duy Duy đưa hai đứa bé đến sạp hàng kem.
Lương Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283017/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.