Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sao bác gái có thể không nhìn ra hoàn cảnh khó khăn của cô? Những người đến bày sạp ở đây đều phải lên đường từ hơn ba giờ sáng, mọi người đều chưa được ăn sáng đầy đủ, nhìn cách ăn mặc của Lương Tiểu Muội và Tranh Tranh, chắc chắn trong nhà Tô Duy Duy cũng không giàu có, từ sáng sớm đến bây giờ, Tranh Tranh và Lương Tiểu Muội cứ nhìn chằm chằm bánh bột chiên của nhà khác mà chảy nước miếng, nếu như có tiền, Tô Duy Duy sẽ không mua cho con chắc? Trong lòng bác gái biết rõ, bà ấy cũng là người sống quen cuộc sống nghèo khổ, chồng bà ấy mất sớm, nuôi con khôn lớn không dễ dàng, nếu như có người giúp bà ấy một tay là bà ấy có thể nhớ mấy chục năm. Thế nên bà ấy dứt khoát quay lại bưng một bát nhét vào trong tay Tô Duy Duy, Tô Duy Duy muốn trả tiền nhưng bà ấy không lấy.
"Đều là nhà tự làm, cháu cũng đừng khách sáo với bác gái nữa, có điều cháu nói thẳng với bác đi, trò chơi này của cháu có bí quyết gì không?"
Tô Duy Duy hiểu được ý của bà ấy, nên cô chỉ cười nói: "Giờ đang có rất nhiều người, lát nữa cháu sẽ nói với bác sau."
Vẻ mặt của bác gái có biểu cảm "bác hiểu rồi", sau đó quay người bỏ đi.
Bánh bột lọc mà bác gái làm có thể sánh bằng với hương vị của thời đại vua chúa, một chén bánh bột lọc cắt thành từng miếng hình chữ nhật, phía trên có rưới nước sốt, ớt xanh thì được cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-xuyen-thanh-vo-truoc-bo-tron-cua-dai-lao/4283014/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.